Đoàn hộ tống dừng chân nghỉ ngơi tại khách điếm lớn nhất thành Lam Phong, một địa hạt sầm uất nằm giữa biên giới Vân Quốc và Yến Quốc. Sau bữa tối, Thanh Vũ có chút mệt mỏi, liền bảo Vũ Trung và Lý Kiên:
“Hai ngươi đi nghỉ sớm, ta muốn một mình”.
“Điện hạ người nghỉ ngơi sớm, chúng thần xin cáo lui”. Vũ Trung đáp.
Khi hai cận vệ ra khỏi phòng, Thanh Vũ vẫn trầm tư suy nghĩ. Bất chợt, từ bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng “cạch, cạch” như tiếng gió làm cánh cửa lay động. Thanh Vũ bước đến gần cửa sổ kiểm tra, mở ra và khẽ nhìn ra bên ngoài, bỗng một khuôn mặt tươi cười, quen thuộc xuất hiện:
“Điện hạ, là ta”.
Hàn Thu đứng bên ngoài, thân thủ nhanh nhẹn nhảy vào trong nhà nhẹ nhàng tiếp đất không một tiếng động, chớp mắt đã đứng ngay sau lưng Thanh Vũ, gương mặt không giấu nổi vẻ hào hứng.
Thanh Vũ ngạc nhiên quay lại hỏi: “Tướng quân, sao ngươi lại trèo cửa sổ vào đây?”
Hàn Thu ra dấu “Suỵt! Ta trốn sư huynh sang phòng điện hạ đó”.
“Ta vừa nghe chủ khách điếm nói, tối nay thành Lam Phong có lễ hội trao duyên rất náo nhiệt. Điện hạ đã nghe bao giờ chưa?” Hàn Thu thì thầm ghé sát vào Thanh Vũ, giọng nói rộn ràng như một đứa trẻ vừa phát hiện ra điều thú vị.
“Ta chưa”. Thanh Vũ vốn là người hiện đại, đến thế giới này còn chưa kịp thích nghi đã phải sang Vân Quốc làm con tin, mọi thứ đều vô cùng mới lạ, nên chàng có chút tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-sach-lam-de-nhat-my-nam/3600167/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.