Cao Thanh Vân và Cao Thanh Bảo nhìn nhau, rồi nhìn Thanh Vũ. Cả hai đều thấy sự quyết tâm trong ánh mắt của anh.
Cao Thanh Vân nắm chặt tay Thanh Vũ, ánh mắt lộ rõ sự thương xót.
"Tiểu Vũ, chúng ta không muốn đệ phải đi. Nhưng tình thế hiện tại không cho chúng ta lựa chọn khác."
Cao Thanh Vân khẽ thở dài:
“Quân Vân Kỳ lắm mưu nhiều kế, lại máu lạnh vô tình. Ta rất lo cho đệ".
Thanh Vân bước tới, ánh mắt chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm, đặt tay lên vai Thanh Vũ:
"Tiểu Vũ, đệ còn quá trẻ, lại ốm đau như thế này...".
Thanh Bảo, vốn luôn cười nói vui vẻ, giờ đây cũng không giấu được sự lo lắng.
"Tiểu Vũ, cuộc sống làm con tin không phải là dễ dàng. Vương thất Thiên Vân nhiều quy định nghiêm ngặt, không chỉ Quân Vân Kỳ mà các vương tôn quý tộc khác ta nghe nói ai cũng đầy mưu mô, không từ thủ đoạn".
Cao Thanh Bảo chợt cười nhẹ, như nghĩ ra điều gì đó. "Tiểu Vũ, đệ đẹp như thế này, có khi nào Quân Vân Kỳ đã mê đệ từ trước, cố ý chọn đệ không?"
Lời nói ấy như đâm vào nỗi sợ hãi thầm kín của Thanh Vũ, chàng ngước lên nhìn Cao Thanh Bảo, mắt lộ rõ sự bất an. "Tam ca, đệ còn chưa từng gặp Quân Vân Kỳ mà".
Thanh Bảo lém lỉnh:
“Đệ chưa gặp hắn nhưng hình vẽ của đệ đã tràn ngập khắp kinh thành rồi, chắc chắn đã đến tay Quân Vân Kỳ. Ta cũng có một bức của đệ, nhưng chẳng giống đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-sach-lam-de-nhat-my-nam/3600157/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.