Cao Thanh Vân và Cao Thanh Bảo nhìn nhau, rồi nhìn Thanh Vũ. Cả hai đều thấy sự quyết tâm trong ánh mắt của anh.
Cao Thanh Vân nắm chặt tay Thanh Vũ, ánh mắt lộ rõ sự thương xót.
"Tiểu Vũ, chúng ta không muốn đệ phải đi. Nhưng tình thế hiện tại không cho chúng ta lựa chọn khác."
Cao Thanh Vân khẽ thở dài:
“Quân Vân Kỳ lắm mưu nhiều kế, lại máu lạnh vô tình. Ta rất lo cho đệ".
Thanh Vân bước tới, ánh mắt chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm, đặt tay lên vai Thanh Vũ:
"Tiểu Vũ, đệ còn quá trẻ, lại ốm đau như thế này...".
Thanh Bảo, vốn luôn cười nói vui vẻ, giờ đây cũng không giấu được sự lo lắng.
"Tiểu Vũ, cuộc sống làm con tin không phải là dễ dàng. Vương thất Thiên Vân nhiều quy định nghiêm ngặt, không chỉ Quân Vân Kỳ mà các vương tôn quý tộc khác ta nghe nói ai cũng đầy mưu mô, không từ thủ đoạn".
Cao Thanh Bảo chợt cười nhẹ, như nghĩ ra điều gì đó. "Tiểu Vũ, đệ đẹp như thế này, có khi nào Quân Vân Kỳ đã mê đệ từ trước, cố ý chọn đệ không?"
Lời nói ấy như đâm vào nỗi sợ hãi thầm kín của Thanh Vũ, chàng ngước lên nhìn Cao Thanh Bảo, mắt lộ rõ sự bất an. "Tam ca, đệ còn chưa từng gặp Quân Vân Kỳ mà".
Thanh Bảo lém lỉnh:
“Đệ chưa gặp hắn nhưng hình vẽ của đệ đã tràn ngập khắp kinh thành rồi, chắc chắn đã đến tay Quân Vân Kỳ. Ta cũng có một bức của đệ, nhưng chẳng giống đệ chút nào, còn không đẹp bằng một phần của đệ nữa”.
Cao Thanh Vân nghiêm mặt, giọng đầy trách cứ.
"Tam đệ, đây không phải lúc đùa cợt"
Cao Thanh Bảo lắc đầu, nụ cười tắt lịm.
"Ta chỉ muốn giảm bớt căng thẳng cho đệ ấy thôi mà."
Thái tử Cao Thanh Vân thở dài, bắt đầu kể về đất nước Thiên Vân.
"Tiểu Vũ, Thiên Vân trước đây cũng chỉ sánh ngang Thiên Yến. Nhưng từ khi Quân Vân Kỳ lên ngôi, mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn."
Thanh Vũ lắng nghe, lòng đầy tò mò.
Cao Thanh Vân tiếp tục, giọng điềm đạm nhưng không giấu được sự ngưỡng mộ.
"Quân Vân Kỳ đã quyết liệt đưa ra nhiều chính sách cải tổ. Đầu tiên là về quân sự, hắn cải tổ toàn diện quân đội, nâng cao kỷ luật, rèn dũa binh lính. Nhờ đó, quân đội Thiên Vân trở nên mạnh mẽ và thiện chiến."
Cao Thanh Bảo nối lời, giọng hào hứng hơn:
"Đúng vậy, Đại ca nói không sai. Không chỉ quân sự, hắn còn cải cách về chính trị. Quân Vân Kỳ cắt giảm thuế cho dân, khuyến khích giao thương, buôn bán. Nhờ đó, đời sống nhân dân được cải thiện rõ rệt, lòng dân càng thêm tin tưởng vào triều đình."
Cao Thanh Vân gật đầu, tiếp tục kể:
"Hơn nữa, hắn còn thúc đẩy văn hóa, nghệ thuật và thi cử. Các tài năng được trọng dụng, không phân biệt xuất thân. Những kẻ tham ô, hối lộ đều bị thanh trừng nghiêm khắc, không hề khoan nhượng."
Thanh Vũ chăm chú lắng nghe, cảm nhận được sức mạnh và sự quyết đoán của Quân Vân Kỳ. Cao Thanh Bảo dè dặt nói thêm:
"Mặc dù những chính sách ấy mang lại lợi ích lớn cho Thiên Vân, nhưng không thể phủ nhận rằng Quân Vân Kỳ là một kẻ vô cùng tàn bạo trong chuyện chinh phạt các nước lân bang. Những nước không chịu cúi mình cắt đất, cống nạp, đều bị thôn tính một cách không thương tiếc."
Sau khi kết thúc câu chuyện về Thiên Vân, Cao Thanh Vân nhìn thẳng vào mắt Thanh Vũ, giọng nói chậm rãi nhưng chứa đựng sự lo lắng sâu xa.
"Tiểu Vũ, dù đệ phải đối diện với chuyện gì, hãy luôn giữ vững tinh thần và bản lĩnh của một hoàng tử Thiên Yến, bằng mọi cách hãy bảo toàn danh dự của hoàng tộc."
Cao Thanh Bảo cũng không giấu được nỗi lo âu nhưng vẫn cố gắng tươi cười.
"Tiểu Vũ, ta biết đệ là người thông minh, tài hoa. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hãy luôn nhớ rằng gia đình và đất nước luôn mong chờ đệ trở về."
Cả hai huynh trưởng đều hiểu rằng, cuộc hành trình này không hề đơn giản. Đó là một thử thách khắc nghiệt, đầy rẫy hiểm nguy, và hy vọng trở về là rất mong manh. Nhưng họ không muốn làm Thanh Vũ thêm lo lắng, không muốn gánh nặng trên vai đệ đệ trẻ tuổi càng nặng nề hơn.
Thanh Vũ cúi đầu, lòng dâng trào nhiều cảm xúc. Chàng biết, hai vị huynh trưởng đang cố gắng động viên mình, nhưng chàng cũng hiểu rõ tình hình khó khăn và hiểm nguy đang chờ đợi phía trước.
"Tiểu Vũ, nếu có bất kỳ cơ hội nào, đệ phải nắm bắt. Đệ không chỉ đại diện cho Hoàng tộc mà còn cho cả con dân Thiên Yến quốc. Dù khó khăn đến đâu, hãy vượt qua cố gắng sống sót và trở về, Ta tin đệ sẽ làm được"
Cao Thanh Bảo đặt tay lên vai Thanh Vũ, ánh mắt tràn đầy yêu thương và lo lắng.
"Chúng ta sẽ luôn cầu nguyện và chờ đệ. Đệ không cô đơn, luôn có chúng ta ở phía sau."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]