Dương Sỹ cảm thấy mình như muốn ngã quy, khi bước đi, vì vậy Lê Sơ phải dìu anh về phòng.
Khi Hai người đi ngang qua hồ bơi, ánh đèn lung linh phản chiếu mặt nước tạo nên không khí thật lãng mạn.
Đột nhiên, Vân Kỳ nhảy ra từ phía hổ, làm nước bắn lên tung tóe.
Vân Kỳ:"Ôi! Hai người đang đi đâu vậy? Để tôi giúp đưa anh ấy về phòng nhé!"
Lê Sơ lập tức phản ứng, giữ chặt tay Dương Sỹ hơn:"Không cần đâu, người của tôi, tôi tự lo được."
Dương Sỹ chỉ biết cười khổ, trong khi mặt anh nóng ran, không thể kiểm soát được cảm giác lạ lùng trong người
Anh không thể ngừng cọ vào Lê Sơ, như muốn tìm kiếm sự an ủi.
Vân Kỳ:"Nhưng mà nhìn anh ấy có vẻ không ổn lắm..."
Lê Sơ:"Thật sự không sao. Anh ấy chỉ cần nghỉ ngơi một chút."
Dương Sỹ, trong cơn nóng ran, nhẹ nhàng thì thầm:"Em không cần phải lo lắng, chỉ cần ở bên cạnh anh là được."
Vân Kỳ thấy tình hình có vẻ không ổn, đành lùi lại, nhưng vẫn không ngừng quan tâm:"Được rồi, nếu cần gì thì cứ gọi nhé!"
Lê Sơ đưa Dương Sỹ bước tiếp, trái tim đập rộn ràng khi cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh.
Nhưng Vân Kỳ đâu chịu buông tha dễ dàng như vậy
Lê Sơ cười gằn giọng "Vân Kỳ ,tránh ra. Đừng trách tôi vạch trần cậu !"
Vân Kỳ nở một nụ cười gượng gạo, giọng nói mỉa mai: "vạch trần sao? So với tôi ,thì cậu nói ai tin hả? Lê Sơ với quá khứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-tinh-nhan-thich-lua-gat/3722689/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.