Trong sự ngượng ngùng chết tiệt này ,cậu định nhắm mắt hôn sơ qua.Cứ coi như hôn khúc gỗ mục chết vậy.Ai ngờ người kia đã kéo cậu vào hôn môi mình ,cố dãy ra nhưng lại bị ấn cổ chặt hơn " Ưm !"
Bà cười " Vậy mới được chứ.Cháu trai của bà vui vẻ nha,bà phải đi lên phòng trước đây "
Bà giả bộ ngáp một cái đầy mệt mỏi ,nhưng mắt lại dán lên hai người đang hôn nhau thắm thiết ,tự nhiên bà cảm thấy hơi ngứa nghề ,tay cầm bút đến chai rồi ,có nên viết tiếp một câu chuyện ?
Ý nghĩ xuất hiện trong đầu ,lại bị bà xua đi " Không đâu ,đã quá tuổi rồi"
Bà liền lắc đầu bước lên phòng ,vẫn là không nên làm phiền đôi trẻ bù đắp tình cảm thì hơn...~
Dù cánh cửa phòng đã từ khi nào đóng kín lại ,nhưng hắn vẫn chẳng buông cậu ra.Kéo sát cậu ,từng chút một dồn dập nơi môi khô rát kia,nơi cổ tay bị hắn nắm chặt chẳng thể nào dãy ra được ,cùng là đàn ông nhưng tại sao ông trời lại cho cậu xuyên vào cơ thể yếu ớt như vậy ,có phải tại vì cuốn tiểu thuyết này là đam mỹ ,cho nên thụ định sẵn là yếu ớt không ? Ủa mà cậu là thụ sao...
Không thể nào!!!
Nghĩ thế ,cậu đâm đầu dãy dụa ,nhưng mà như bị trăn quấn lấy.Chẳng thể thoát ra nổi,cảm giác người kia càng lúc càng dữ dội,càng lúc chiếm hết dưỡng khí của cậu ,không thể chịu được cậu liều mình mà cắn môi hắn đến bật máu
" A.." Tiếng hắn khẽ rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-tinh-nhan-thich-lua-gat/3709844/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.