Dưới ánh đèn từ máy quay phim ,cùng ánh sáng chói lóa vô cùng phức tạp ,cậu mở mắt ra ngơ ngác nhìn cảnh trước mắt.Người đi hối hả ,thiết bị cùng máy gì đó ngổn ngang và cậu đang đứng trong chỗ quay phim ngồi phệch trên mặt đất ,cảm giác giống như một phen chấn kinh vậy.Rõ ràng mình đã chết rồi mà,vụ động đất đó lớn như vậy không thể nào còn sống,sao có thể...
Cậu nhìn xuống bàn tay mình ,cùng bộ đồ cổ trang đang mặc trên người ,rõ ràng chẳng phải của cậu.Cảm giác mình đang ở trong giấc mộng dài không thể tỉnh lại,chẳng thể phản ứng nổi hoang mang vì mọi thứ đang diễn ra quá nhanh.Rõ ràng mình chết rồi ,lại xuất hiện ở đây.Chuyện gì xảy ra vậy.Mắt chưa kịp thích ứng ,đã bị ánh đèn chói lóa một lần nữa chiếu thẳng vào mắt ,vội lấy tay che lại,đã nghe tiếng quát tháo không kiên nhẫn vang lên bên tai
" Cậu không muốn làm nữa à ,diễn cũng không nên.Mà bảo làm được ,đúng là tôi tin nhầm cậu mà "
Một người đàn ông xuất hiện với vẻ ngoài trầm lặng khó đoán ,dưới ánh đèn kia mà kéo cậu đứng dậy ngồi vào ghế,rồi mới bước lại chỗ đạo diễn " Đạo diễn Trần ,xin lỗi.Đều là do tôi,cậu ấy là người mới chắc vẫn chưa biết trước sau.Có lẽ hôm nay còn bị bệnh nữa ,nên quên lời thoại là chuyện đương nhiên.Mong anh rộng lượng một chút ,có lỗi gì cứ trách tôi là được "
Anh ta bĩu môi nhìn hắn ,tỏ vẻ không hài lòng " Ảnh đế Dương ,không phải cậu quên mất cội nguồn của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-tinh-nhan-thich-lua-gat/3709833/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.