Gần đây Hứa Bạch mới biết được Phó tiên sinh nhà cậu thật sự không thể ăn cay.
Thường thường khi Phó tiên sinh vào bếp, món ăn đầy đủ khẩu vị khắp mọi miền trong nước và cả ẩm thực nước ngoài, đương nhiên không thiếu những món cay. Hứa Bạch là tín đồ của món cay, tần suất các món Tứ Xuyên, Hồ Nam xuất hiện trên bàn cơm không hề thấp, Phó Tây Đường ngẫu nhiên sẽ gắp vài đũa, thần sắc vẫn bình tĩnh như thường.
Khoảng thời gian trước, vì duyên cớ đóng phim Hứa Bạch phải đến Trùng Khánh, mà đến Trùng Khánh ngoại trừ đóng phim thì có thể làm gì? Đương nhiên là ăn lẩu!
Vừa lúc gặp Phó Tây Đường đến thăm ban, Hứa Bạch hứng chí bừng bừng kéo anh “càn quét” hết tiệm lẩu này đến tiệm lẩu khác. Từ trang hoàng tinh tế hút mắt, danh tiếng nổi bật cho đến giấu nơi góc khuất sâu trong hẻm hóc, Hứa Bạch đều không bỏ sót tiệm lẩu nào.
Nhưng lần này đi ăn, lại ăn ra cả một vấn đề.
Là một người yêu thích lẩu lâu năm, Hứa Bạch bày tỏ sự khinh thường sâu sắc với lẩu uyên ương hai ngăn, là đàn ông đích thực thì chiến với nồi nước au sôi sùng sục kia kìa
Phó Tây Đường nhắc cậu để ý dạ dày hơn, đừng ăn quá nhiều đồ cay.
Hứa Bạch sờ sờ gương mặt bóng loáng không một hột mụn của mình rồi nghiêm trang trả lời Phó Tây Đường: “Dạ dày em làm bằng thiếc”
Cho dù là dạ dày thiếc cũng không thể lung lay Phó Tây Đường, Hứa Bạch vẫn bị anh lôi đi ăn món Chiết Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-pho-tien-sinh-cua-cau-ay/1791556/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.