Giữa sườn phía Bắc núi An Nhạc có một làng du lịch suối nước nóng nổi tiếng gần xa, du khách lui tới nhiều không đếm xuể, nhưng không ai biết thực ra ông chủ của nơi này là một yêu quái.
Sở dĩ Hứa Bạch biết được cũng vì ông chủ đấy là bạn đại học của cậu.
“Lúc ấy tụi em đều trong hội học sinh, anh ta là đàn anh của của hai giới, chẳng qua anh ta thuộc viện quản lý, em lại là viện văn học.” Xuống xe, Hứa Bạch quen cửa quen nẻo dẫn Phó Tây Đường vào làng du lịch.
Băng qua đường mòn đá cuội trồng đầy phong đỏ hai bên, tầm mắt mở rộng thông thoáng, một ao nhỏ tỏa hơi nóng hiện ra. Hơi nước mờ mịt, tiên hạc một chân đứng thẳng sinh động như thật, bốn phía hoa cỏ phồn thịnh không giống như được chuyên biệt tu bổ, ngược lại thì vẻ đẹp tự nhiên chiếm phần hơn.
Ao nhỏ này hiển nhiên là đào từ mạch suối nước nóng trứ danh của làng du lịch, vòng qua nó đi thêm một đoạn chính là biệt thự sân vườn biệt lập Hứa Bạch đã đặt trước, đảm bảo sẽ không có ai tới quấy rầy thế giới hai người của cậu và Phó Tây Đường.
Suốt đường đi, Hứa Bạch thân sĩ xách vali, giới thiệu cảnh quan xung quanh cho Phó Tây Đường. Tới cổng biệt thự, cậu lại tự mình mở cửa cho Phó Tây Đường, “Anh vào đi.”
Phó Tây Đường ngẩng đầu nhìn thoáng qua bảng hiệu trên cửa, trên đó đề hai chữ phiêu dật ——— Đường viện.
Chợt thấy chữ “Đường” kia, Phó Tây Đường liền quay đầu lại nhìn thoáng qua Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-pho-tien-sinh-cua-cau-ay/1791529/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.