Đồ đằng 圖騰 , vật tổ (theo cú pháp tiếng Việt),totem (từ gốc là tiếng Anh hoặc Pháp mượn từ một ngôn ngữ của người bản địa châu Mỹ).
Nói một cách dễ hiểu thì đó là vật mà người xưa xem như là gốc gác, tổ tiên của thị tộc mình, (nhưng không nhất định phải là hình ảnh mang tính chất tiêu biểu của dân tộc).
“Từ điển tiếng Việt” của Trung tâm Khoa học Xã hội và Nhân văn Quốc gia do Nguyễn Kim Thản, Hồ Hải Thụy, Nguyễn Đức Dương biên soạn (Nxb Văn hóa Sài Gòn, 2005) giảng totem là “động vật, cây cỏ, đồ vật hoặc hiện tượng tự nhiên mà tộc người nguyên thủy coi là biểu tượng thiêng liêng của bộ tộc mình và tin rằng những thứ đó có mối liên hệ siêu tự nhiên và có sự gần gũi máu thịt”.
Thương Tứ vẫn luôn chú ý động tĩnh ở hồ Bắc Hải, chờ đợi kết quả cuối cùng. Anh vốn sẽ không can thiệp vào quyết định của Phó Tây Đường. Nhưng Hứa Bạch lại tìm tới anh để dò hỏi tình huống cụ thể của mảnh vỡ.
Thương Tứ đã biết tất cả sắp đi đến kết cục rồi.
Thật ra còn rất rất nhiều yêu quái khác, đã luôn để ý tới Phó Tây Đường kể từ khi anh về nước. Bọn họ kiềm chế không quấy rầy sinh hoạt của Phó tiên sinh, nhưng đều mong chờ đợi một cơ hội để có thể đứng ra góp chút sức lực.
Khi nhóm Ảnh yêu lan truyền tin tức về hồ Bắc Hải, bọn họ đã lập tức tới đây.
Không phải họ không muốn trực tiếp lao đi tìm như Hứa Bạch, chỉ là Thương Tứ ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-pho-tien-sinh-cua-cau-ay/1791508/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.