Cung Huyền Thương dẫn Lôi Hòa Nghi di dạo phố, ăn nhẹ dùng bữa, tham quan những điểm du lịch nổi tiếng ở London. Cuối ngày anh đưa cô đến Bảo tàng Quốc gia London để thăm thú.
Đi một hồi thì Lôi Hòa Nghi có chút đói, Cung Huyền Thương để cô ngồi trên ghế đợi anh đi mua đồ ăn nhẹ, Lôi Hòa Nghi ngoan ngoãn nghe lời ngồi đó, trong lúc đợi thì cầm điện thoại chụp vài bức ảnh phong cảnh.
Đột nhiên phía sau vang lên một giọng nói già nua vội vã bằng tiếng anh:
- Ảnh… ảnh của tôi, nhặt nó giúp tôi…
Lôi Hòa Nghi quay người lại chỉ thấy một ông lão đã lớn tuổi mái tóc đã bạc trắng chống gậy bước đi vội vã nhìn về một hướng, Lôi Hòa Nghi nhìn theo thì thấy một bức ảnh cũ đang bay dưới đất, cô lập tức chạy sang nhặt lấy, phủi bớt bụi đất trên đó đi.
Nhưng khi nhìn thấy người trong bức ảnh thì không khỏi ngẩn người, mặc dù trông bức ảnh đã rất cũ giống như được chụp từ mấy chục năm trước nhưng vì được giữ gìn cẩn thận nên không hư hại nhiều, có thể nhìn rõ người trong ảnh.
Ông cụ chống gậy đi đến bên cạnh Lôi Hòa Nghi, hơi thở gấp gáp:
- Ảnh của tôi…
- A… ảnh của ông đây ạ!
- Cảm ơn… cảm ơn cô bé!
Nhìn ông lão tuổi cao sức yếu vì một bức ảnh mà mệt mỏi như vậy Lôi Hòa Nghi cũng không đành lòng.
- Ông à, để cháu đỡ ông sang ghế ngồi nghỉ một lát!
Ông lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/3372695/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.