Cơ mặt Giang Diễm không ngừng co giật, nghiến răng nghiến lợi: 
- Cô... 
- Im miệng, tôi còn chưa nói xong... Vốn dĩ chẳng muốn để ý đến cô nhưng tại sao cứ năm lần bảy lượt xuất hiện trước mặt tôi vậy. Cô không mệt nhưng tôi thấy rất phiền đó, cho nên về sau làm ơn đừng tùy tiện xuất hiện trước mặt tôi. Còn nữa, dựa vào đâu mà cô cho rằng tôi tự làm mình bị thương để thu hút sự chú ý của Lôi Lăng Quân, nên nhớ rằng tôi là Rachel không phải Giang Diễm. Tôi không cần làm gì cũng có thể khiến anh ấy lo lắng, chú ý quan tâm tôi. Còn cô, chỉ sợ có chết trước mặt anh ấy cũng chẳng có được một tia thương xót đâu. Thứ duy nhất của cô khiến anh ấy để tâm chỉ có gương mặt này mà thôi, cho nên tận dụng cho tốt, đừng để khiến người ta chán ghét. Bản sao khác xa một trời một vực với bản gốc, Giang Diễm mãi mãi không thể thay thế vị trí của người con gái ấy trong lòng Lôi Lăng Quân. Nếu cô còn có chút đầu óc thì nên biết cư xử thế nào để Lôi Lăng Quân không chán ghét. 
Nói một tràng dài, Lôi Hòa Nghi cũng không quan tâm Giang Diễm thế nào, cuối đầu tiếp tục chơi điện thoại. Cũng vì thế mà cô không nhận ra gương mặt của Giang Diễm lúc này vặn vẹo đến đáng sợ. 
Bên cạnh Lôi Lăng Quân không lâu nhưng cô ta cũng biết bản thân chỉ như một thế thân mà thôi. Lôi Lăng Quân đôi khi sẽ đăm chiêu nhìn cô ta nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/2712502/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.