Sau khi bị Olearn chặn đầu xe thì Cung Huyền Thương chẳng có cảm xúc gì, ra hiệu cho tài xế tiếp tục đi. 
Olearn ngớ người sau đó leo lên chiếc Ferrari của mình đuổi theo Cung Huyền Thương về biệt thự của anh. 
Vừa vào nhà đã không nể nang gì ngồi xuống sofa tự nhiên như nhà mình, cũng chẳng thèm để ý đến cái nhìn không thiện cảm của Bánh Bao. Cung Huyền Thương cũng không quản anh ta làm gì, lên phòng thay đồ rồi vào phòng bếp lấy một ly nước trái cây, vừa uống vừa ra phòng khách, Bánh Bao cứ lẽo đẽo theo anh, xem Olearn như không khí. 
Olearn thấy bản thân đến cốc nước lọc còn không có thì hậm hực. 
- Khách đến nhà mà một cốc nước cũng không có là sao vậy, Cung thiếu? 
- Tôi chưa kiện cậu tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp là may lắm rồi, còn đòi làm khách của tôi, cậu có cửa sao? 
Ngón tay trỏ của Olearn giơ lên nhưng lại không có dũng khí chỉ thẳng mặt Cung Huyền Thương. 
- Dù gì cũng là đối tác làm ăn lâu năm, nói chuyện dễ nghe một chút thì chết à, cậu thật vô tình quá! 
Cung Huyền Thương đi đến sofa ngồi, một tay cầm ly nước, một tay lấy điện tra ra xem xét về vùng quê của Ninh Mẫn, chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai, miệng thì đáp lại Olearn. 
- Đây là nhà tôi không phải nơi bàn công việc hơn nữa cậu nghĩ cậu là ai mà tôi phải có tình, không được vô tình? 
- Không ngờ Cung thiếu bình thường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/2712476/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.