Cung Huyền Thương giấm chua ngập tràn, tức đến suýt thổ huyết. Còn Lôi Hòa Nghi thì vui vẻ ôm Sở Mặc Thần một cái.
Sở Mặc Thần nhìn phong cách ăn mặc của Lôi Hòa Nghi hôm nay, ánh mắt không hề che giấu tán thưởng.
- Em mặc thế này rất đẹp, hẹn hò với Cung Huyền Thương sao?
Lôi Hòa Nghi bật cười lắc đầu.
- Có hẹn với bạn đại học thôi! Anh không ngại việc em ngồi ở đây một lát chứ?
- Em cứ tự nhiên.
Hai người ngồi xuống đối diện nhau, Lôi Hòa Nghi đặt túi xách xuống ghế rồi nhìn Sở Mặc Thần.
- Anh đến nhà hàng gặp khách hàng sao?
- Gần như là thế, vừa dùng bữa với đối tác xong!
- Anh tính khi nào về lại Italy?
- Không vội, ở đây cũng xem như quê hương thứ hai của anh. Sở thị ở Italy vắng anh thì vẫn vận hành tốt, anh muốn ở đây thăm thú thêm một khoảng thời gian.
- Vâng, nếu buồn chán quá em có thể tranh thủ bồi anh!
- Không sợ vị kia nhà em ghen sao?
- Anh ấy ghen còn ít sao nhưng cũng chỉ là trêu em thôi. Anh ấy không còn nhỏ, bề ngoài thì tỏ ra ghen nhưng thực chất anh ấy sẽ không để trong lòng, Cung Huyền Thương hiểu em, hiểu tính chất những mối quan hệ xung quanh em. Bởi vì phàm là người em biết đều là người em quan tâm.
Sở Mặc Thần mỉm cười gật đầu, nhìn gương mặt Lôi Hòa Nghi phớt hồng cộng thêm đôi mắt hơi ướt thì thoáng nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/2712339/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.