Cung Huyền Thương không vội hỏi Lôi Hòa Nghi đã xảy ra chuyện gì, thấy cô khóc dữ dội như thế dỗ còn không kịp. Cũng không quan tâm Sở Mặc Thần và những người khác còn đó, hai tay ôm gọn Lôi Hòa Nghi vào lòng xoa xoa lưng cô dỗ dành.
- Nghi Nghi ngoan, không khóc, không sao rồi... không sao...
Lôi Hòa Nghi ôm chặt Cung Huyền Thương như ôm lấy cọng rơm cứu mạng, anh cũng ôm lấy cô rồi nhìn Sở Mặc Thần. Anh ấy gật gật đầu sau đó đưa mắt hướng lên trên lầu ngụ ý để Cung Huyền Thương đưa Lôi Hòa Nghi về phòng trước.
Cung Huyền Thương cũng không hỏi nhiều bế Lôi Hòa Nghi lên phòng, trên tầng cũng không có nhiều phòng, anh vừa lên đã nhìn thấy cánh cửa lớn được khép lại, hai nữ giúp việc đứng cạnh thấy anh đến lập tức cung kính mở cửa, sau khi anh vào phòng thì hai người lui xuống. Cung Huyền Thương ngồi xuống giường, Lôi Hòa Nghi ngồi trên đùi anh, Cung Huyền Thương giúp cô lau nước mắt, Lôi Hòa Nghi thút thít ngồi trong lòng anh.
- Anh ở đây, em không sao rồi, ngoan nói cho anh biết, chuyện gì đã xảy ra vậy?
Lôi Hòa Nghi siết chặt tay Cung Huyền Thương, chậm chạp run rẩy kể lại chuyện vừa rồi. Ánh mắt Cung Huyền Thương lúc này không thể dùng một từ lạnh để diễn tả, xúc động muốn giết người đã lâu không xuất hiện bây giờ đang sôi trào trong người anh. Cung Huyền Thương cầm tay Lôi Hòa Nghi, chạm lên phần vải áo bị rách do vết cắn của Loki, đầu ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/2712281/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.