Xu Mạn bỗng cảm thấy cổ họng đau nhói, vội vàng đứng dậy đi nhổ thứ mắc trong họng vào thùng rác.
Thẩm Thanh Yến đi theo cô, Tần Hiểu Đồng thấy vậy vui mừng nhướng mày, liếc mắt với Thẩm Xuân Quân, sau đó lại nhìn Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn đầy ẩn ý.
“Sao thế?” Thẩm Thanh Yến vỗ lưng cho Xu Mạn, quan tâm hỏi.
“Đau.” Xu Mạn chỉ họng mình, nước mắt lưng tròng nhìn Thẩm Thanh Nham, cô bị hóc xương cá, giờ nuốt nước bọt cũng thấy đau.
Thẩm Thanh Yến vội vàng kéo cô vào trong bếp, rót một chén giấm cho cô: “Uống đi, xem xem có đỡ hơn chút nào không?”
Xu Mạn nắm lấy tay Thẩm Thanh Yến, uống chén giấm chua loét vào bụng, chua từ miệng đến tận bụng.
Một lúc sau, Thẩm Thanh Yến lại hỏi: “Cảm thấy sao rồi? Còn đau không?”
Lúc này Xu Mạn mới nhận ra mình không còn đau như trước nữa, đã đỡ hơn nhiều rồi. Cô lắc đầu: “Không đau nữa, nhưng mà chua quá, buồn nôn.”
Tần Hiểu Đồng đang vội vội vàng vàng đi tới, nghe cô nói buồn nôn, cười tít mặt mày: “Không sao, Mạn Mạn, đây là chuyện bình thường thôi, bình thường con phải chú ý một chút. Có những thứ không nên ăn thì đừng ăn, phải chú ý sức khỏe của mình hơn, nếu như Thanh Yến quá bận thì con cứ qua ở với chú dì.”
Thẩm Thanh Yến nghe vậy có chút đau đầu, rõ ràng là Tần Hiểu Đồng đã hiểu lầm rồi. Anh đang định giải thích thì Xu Mạn đã nhanh miệng hơn anh: “Con biết rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-trong-mot-goc-lan-thanh-tinh/2709645/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.