Editor: TinyCloud
***
Khương Đường nghỉ ngơi chưa tới năm phút, vị tiền bối "âm hồn không tan" kia lại xuất hiện trước mặt cô.
Thấy người nọ tới gần, cô liền xoay người qua phía bên kia.
Nào ngờ anh cũng đổi hướng ngồi, cùng cô đối mặt.
Dù nhắm mắt cũng có thể cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình chăm chú.
Biết không cách nào nghỉ ngơi, Khương Đường trực tiếp ngồi dậy, ánh mắt có hơi tức giận, chất vấn: "Tiền bối! Anh rốt cuộc muốn cái gì đây!"
Giờ nghỉ trưa bị làm phiền, cô thật sự rất khó chịu, cũng may là tính khí cô tốt.
"Tính tình lớn như vậy?" Anh ngồi xuống ghế trợ lý cách đó không xa, "Em có vẻ không thích tôi?"
Nói thừa! Anh nói xem ai có thể có hảo cảm đối với người đột nhiên xông vào phòng hóa trang của mình, lại còn ăn vạ mãi không chịu đi cơ chứ!
Giang Kỳ cảm giác được cô không thích mình, có chút khó chịu sờ sờ mũi, xem ra anh phải nhanh chóng cứu vãn hình tượng của mình trong mắt cô mới được.
Anh sờ sờ túi áo, nhớ đến mỗi lần lại gần cô gái nhỏ, trên người cô đều có hương thơm hơi ngọt, có thể là thích ăn kẹo.
Anh từ trong túi móc ra vài viên kẹo được chuẩn bị từ trước.
Chỉ là không biết cô thích vị gì, liền chuẩn bị mỗi loại một ít.
Màu sắc sặc sỡ của giấy gói kẹo trong tay Giang Kỳ nhanh chóng thu hút ánh mắt của Khương Đường, chút tức giận nho nhỏ trong mắt cô đều chuyển thành ngọt ngào, mắt sáng lên.
Mắt cô không rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-thich-an-duong/260602/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.