Kiều Luyến hỏi xong câu nói này, liền thận trọng nhìn chằm chằm sắc mặt của anh.
Sợ anh không đồng ý.
Quả nhiên Thẩm Lương Xuyên nhíu lông mày, ánh mắt rơi vào bụng cô: "Em làm như vậy, nếu như gặp phải nguy hiểm, làm sao bây giờ?"
Kiều Luyến cắn môi, không nói gì.
Trong lòng, lại xông lên một sự thất vọng.
Quả nhiên, Thẩm Lương Xuyên sẽ không đồng ý để một mình cô mạo hiểm.
"Đứa bé mới hai tháng, chính là lúc yếu ớt nhất, rất nhiều phụ nữ có thai, đều ở trong vòng ba tháng đầu mà sinh non."
Kiều Luyến cúi thấp đầu xuống, nhìn về phía bụng mình.
Đúng thế.
Đứa bé còn yếu ớt, cô không thể làm hại sức khỏe của con.
Đang suy tư, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên tiếp tục mở miệng: "Còn có em, cùng gần anh ta như vậy, nếu như lấy được sổ sách, bị anh ta phát hiện, anh ta thẹn quá hoá giận thì làm sao bây giờ? Em đã từng nghĩ qua, những chuyện này, giải quyết như thế nào chưa?"
Kiều Luyến thở dài thật sâu.
Cô đã nghĩ qua, thế nhưng lại không biết, giải quyết như thế nào...
Cô cắn môi, cúi thấp đầu xuống: "Em biết, em sẽ không lấy con..."
"Cho nên, nhất định chúng ta phải lập một kế hoạch tỉ mỉ."
Kiều Luyến gật đầu: "Ừ, em đã biết, em sẽ không đi... Anh nói cái gì?"
Cô bỗng nhiên ngẩng đầu, không thể tin nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên, đã thấy trong tròng mắt nh, tràn đầy lắng đọng an ổn, ánh mắt anh nhìn chằm chằm cô, chậm rãi mở miệng nói: "Làm sao tiếp cận anh ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577782/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.