Thi Niệm Diêu:...
Quả thực là không cho cô thời cơ làm sáng tỏ thân phận của mình!
Thi Niệm Diêu dứt khoát không nói, tính toán đợi Mạc Chấp nói xong, mới lên tiếng.
Nhưng không nghĩ tới, Mạc Chấp lại thuận thế tiến lên một bước, dắt tay của cô!
Thi Niệm Diêu:...!!
Thi Niệm Diêu nhíu mày, vừa muốn hành động, lại cảm giác bên người nhoáng một cái, chợt, Mạc Tây Thừa tiến lên một bước, cầm chặt cổ tay Mạc Chấp, một đôi mắt dùng sức theo dõi anh ta: " Mạc Chấp, tôi đã nói qua, không cho phép anh đụng vào cô ấy!"
Mạc Chấp cười lạnh: "Sao nào? Cậu có người quái dị kia còn chưa đủ, còn phải bá chiếm thêm một người sao? Tôi nói với cậu biết, tôi khuyên cậu tốt nhất buông tay! Đưa cô nàng này cho tôi chơi hai ngày, bằng không, cậu có tin hiện tại tôi sẽ quấy nhiễu, khiến cậu đắc tội Thi gia, Mạc gia cũng sẽ không cứu cậu! Đến lúc đó, trêu đùa cái người quái dị kia, chắc chắn anh trai cô ta sẽ không buông tha cậu!"
Một câu rơi xuống, lúc đầu cho là Mạc Tây Thừa sẽ biết sợ, nhưng không nghĩ tới tròng mắt Mạc Tây Thừa hơi híp, cái tay dùng sức, trực tiếp đẩy anh ta lui về sau mấy bước.
Mạc Chấp nhất thời nổi giận: " Mạc Tây Thừa, cậu thật đúng là không biết sợ?"
Mạc Tây Thừa híp mắt, theo dõi anh ta: " Mạc Chấp, tốt nhất anh hãy tôn trọng một chút, nhận rõ ràng đây là nơi nào!"
Một câu, để Mạc Chấp càng thêm tức giận: "Tôi mới là gia chủ Mạc gia, câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577761/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.