Đối diện lập tức trầm mặc, sau cùng, mới thở dài mở miệng nói: "Chuyện năm đó, là Lục gia làm. Cha mẹ Lục Nam Trạch!"
Quả nhiên chính là như vậy!
Nói như vậy, sổ sách hẳn là ở tại Lục gia.
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu.
Nhất định cô phải lấy được sổ sách năm đó, chứng minh ba mẹ trong sạch.
Cô nghĩ tới đây, cúi thấp đầu xuống.
"Thế nhưng, Kiều tiểu thư, cô phải hiểu được một chuyện."
Kiều Luyến sững sờ, "Chuyện gì?"
"Sổ sách này, cũng có khả năng bị tiêu hủy! Dù sao giữ lại vật như vậy, cũng là tai họa. Nếu như không có sổ sách, như vậy chuyện năm đó, nhảy vào Hoàng Hà cũng nói không rõ!"
Tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại: "Không đâu."
"Vì sao?"
Kiều Luyến nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Trên đường phố Tô Châu, cành liễu bắt đầu đâm trồi.
Trời đất sống lại, mùa xuân mau tới.
Giống như mùa xuân giữa cô và Thẩm Lương Xuyên, cũng nhanh tới rồi.
Cô chậm rãi mở miệng: "Lục Nam Trạch đã từng nói, cha của anh ta có đam mê, làm chuyện gì xấu, đều thích giữu lại, để chứng minh chính mình đã từng lợi hại. Huống hồ, ông nói có thể không có, cũng có lẽ còn có ở đây?"
Chỉ cần có một tia hi vọng, cô sẽ không buông tha!
Sau khi cúp điện thoại, trong đầu của cô, liền dần dần hiện ra các loại suy nghĩ.
Muốn qua Lục gia lấy sổ sách, đây là một việc khó làm.
Mà bây giờ...
Thân phận cô lại không thích hợp.
Cô mất trí nhớ, đối với Lục Nam Trạch tới nói, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577755/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.