Chờ đến khi rời phòng đạo cụ, lúc này cô ta mới lộ ra một tia cười lạnh.
Nếu như vậy, con Kiều Luyến, khẳng định giữ không được!
Nghĩ tới đây, cô ta cầm điện thoại di động lên, gọi cho Lục Nam Trạch: Anh hai, anh yên tâm, sự tình đều làm xong.
Sau đó, lúc này cô ta mới hài lòng tiến vào khách sạn.
-
Thẩm Lương Xuyên thì nhìn chằm chằm phát sóng trực tiếp, Kiều Luyến giảng giải trong trò chơi, bên môi tràn ra một nụ cười mỉm.
Cô gái này, thật đúng là lười.
Cho dù là nick mới, mật mã vẫn như trước kia.
Về sau, nếu như cô dám chơi game với thái tử, đánh một lần, anh liền kích cô một lần.
Nghĩ tới đây, Thẩm Lương Xuyên hài lòng để hai tay sau gáy, ánh mắt nhìn chằm chằm điện thoại di động.
Chín giờ tối, anh nghe được cô ngáp một cái.
Thẩm Lương Xuyên hơi sững sờ, đang định đánh chữ, để cho cô nghỉ ngơi thật tốt, liền nghe thấy Kiều Luyến mở miệng: "Hôm nay đến đây đi. Hẹn mọi người mai gặp."
Sau đó, màn hình đen.
Toàn bộ khách sạn, cũng an tĩnh lại.
Trong lòng của anh, chợt trống rỗng.
Giống như là thứ gì, bỗng nhiên biến mất.
Vừa mới nghe tiếng của cô, vẫn không cảm giác thế nào. Hiện tại...
Thẩm Lương Xuyên thở dài.
Ánh mắt rơi vào cửa phòng.
Một lát sau, anh liền đứng lên, đi tới cửa, xuyên qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài, phát hiện không có người.
Anh mở cửa phòng ra, đang định đi về phía Kiều Luyến, lại nghe được một tiếng "Cạch", thái tử cũng mở cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577714/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.