Có một người mẹ như thế, trách không được Mạc Tây Thừa không dám yêu đương!
Anh cưới người nào, về sau, chính là gánh vác của người đó.
Thi Niệm Diêu chấn kinh nhìn chằm chằm Mạc Tây Thừa, từ ánh mắt lóe lên đau lòng.
Cô cắn bờ môi, cuối cùng hiểu, trước kia Mạc Tây Thừa luôn luôn có loại xa cách là tại sao.
Thì ra... Thật sự chưa từng có nghĩ tới yêu, muốn kết hôn, muốn đứa bé... Anh chỉ muốn độc thân cả một đời như thế.
Cho nên, anh có thể trôi qua tiêu sái, nhạt nhẽo... U ám.
Mà Diêu Lỵ Lỵ lại giống như không có nghe được lời trong miệng Mạc Tây Thừa, ngược lại nhìn chằm chằm mấy người trong phòng, sau cùng mở miệng nói: "Tốt nhất con biết! Con là con trai của Mạc gia, phải làm quan hệ thông gia giúp Mạc gia, phụ nữ xuất thân bình thường, căn bản không có khả năng! Còn có, ta tìm con có chuyện nói rõ! Ta đi trước! Dù sao Mạc gia có người tới tìm con, không cho phép đáp ứng bọn họ! Còn có người phụ nữ này, sớm chia tay!"
Lưu lại một câu nói như vậy, bà trực tiếp rời đi.
Cửa phòng bị bà đẩy ra, lại không có đóng lại.
Người này giống như chưa từng có những ý thức văn minh.
Cửa phòng mở ra, mấy người đi đường hiếu kỳ đứng ngoài.
Ánh mắt rơi vào mặt Mạc Tây Thừa.
Quan lẩu cấm chụp, bằng không tất cả sẽ bị đăng lên trên mạng.
Trong lúc nhất thời trong phòng vô cùng yên tĩnh.
Thẳng đến khi Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên kéo cổ tay Kiều Luyến, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577685/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.