Không còn có bất luận tiếng gì của cô.
Khi cô nói ra hai chữ tạm biệt, tâm lý Thẩm Lương Xuyên, đột nhiên không còn, chợt, toàn bộ khách sạn an tĩnh lại.
Anh nhìn chằm chằm điện thoại kia, kinh ngạc nhìn đồng hồ.
Bất tri bất giác, đã qua ba giờ.
Nhưng đối với anh mà nói, lại giống như chỉ qua vài giây đồng hồ...
Thẩm Lương Xuyên yên lặng nhìn điện thoại di động, trong lòng mở miệng với cô: "Tiểu Kiều, ngủ ngon."
Chờ đến khi cảm xúc buông thả, lúc này anh mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tống Thành: " làm sao?"
Tống Thành vội mở miệng: "Là như vậy, có game, muốn tìm anh làm đại sứ hình tượng."
Lời này rơi xuống, chỉ thấy Thẩm Lương Xuyên ngẩng đầu lên.
Tống Thành vội mở miệng: "Tôi biết bây giờ trọng tâm cảu anh dời đến xí nghiệp Thẩm thị, chẳng qua bởi vì trò chơi lần này đặc biệt, là công ty LOT, cho nên tôi nghĩ, đến hỏi anh một chút."
Quảng cáo khác, anh ta đã sớm từ chối.
Dù sao Thẩm Lương Xuyên rất ít làm đại sứ hình tượng.
Thế nhưng LOT... Dính đến chị Kiều, anh ta vẫn quyết định hỏi thăm rõ ràng.
Không nghĩ tới lời này rơi xuống, vẻ mặt Thẩm Lương Xuyên hơi trầm xuống một cái.
Là LOT...
Là nơi anh và Kiều Luyến đã từng cùng nhau.
Nếu như là trò chơi khác, anh sẽ không nhìn một chút, thế nhưng nếu như là LOT... Trong lòng của anh, đến cùng vẫn là sinh ra một chút xoắn xuýt.
Một lúc sau, Thẩm Lương Xuyên mới lên tiếng: "Cậu biết thói quen của tôi, thoái thác."
Tống Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577648/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.