Tất cả mọi người chen về phía trước, chỉ có cô mình muốn thoát đi, cho nên ngã sấp xuống là không thể tránh được.
Bởi vì mùa đông, mặc tương đối dày, té lăn trên đất cũng không đau.
Thế nhưng!
Xuất hiện hỗn loạn!
Nếu như mọi người tiếp tục tiến về phía Thẩm Lương Xuyên, rất có thể sẽ giẫm cho cô bị thương.
Kiều Luyến bị dọa mở to hai mắt, khua hai tay, ý đồ đẩy đám người xung quanh ra.
Thế nhưng đám người kia đều nóng nảy nhìn về phía Thẩm ảnh đế, đâu chịu tránh ra?
Phía trước có người dừng lại, đằng sau liền có người đụng vào...
Đúng lúc mành chỉ treo chuông, đám người bỗng nhiên dừng lại!
Kiều Luyến kinh ngạc ngẩng đầu lên, việc bị đụng phải không có phát sinh, ngược lại mọi người phát ra từng tiếng thán phục!
Đã nhìn thấy, Thẩm Lương Xuyên vốn tiến vào khách sạn, bỗng nhiên quay đầu, cứ vòng qua bảo an, đi nhanh tới!
Thân thể Kiều Luyến, bỗng nhiên bất động tại chỗ.
Cô muốn đứng lên, thế nhưng cô chưa kịp hành động, người đàn ông kia, đã nhanh chân đi tới phía cô.
Kiều Luyến sợ ngây người, cứng ngắc tại chỗ.
Giữa hai người bọn họ, cách mấy người.
Cô cảm giác giống như hơi thở quen thuộc của anh, khuôn mặt quen thuộc của anh, không có bất kỳ báo hiệu gì tới gần.
Kiều Luyến sợ hãi theo dõi anh, bỗng nhiên kịp phản ứng, vội vàng chống đỡ mặt đất, đứng lên.
Sau đó, cô liền cúi đầu, núp ở trong đám người, ý đồ giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Người đàn ông phía trước, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577638/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.