"Vậy con sẽ ở bên cô ấy cả một đời!"
Không chút do dự, lại từ trong miệng Thẩm Tử Hào ra, để cha Hạ ngẩn ngơ.
Thẩm Tử Hào mở miệng: "Cha, Noãn Noãn thà rằng tự sát, cũng không nguyện ý gả cho Lưu Hải Dương, nói rõ cô ấy yêu con. Con cũng yêu cô ấy! Hiện tại con đã rời khỏi Thẩm gia, không có bất cứ quan hệ nào với họ! Con muốn làm gì thì làm cái đó, không còn có người có thể hạn chế con!"
Cha Hạ nghe lời này, cuối cùng vẫn trầm mặc.
Thẩm Tử Hào trông thấy bộ dạng của ông, liền dập đầu một cái, sau đó không chút do dự chạy vào trong phòng bệnh.
Trong phòng bệnh, sắc mặt Hạ Noãn Noãn không có chút máu, lẳng lặng nằm ở nơi đó.
Lông mi thật dài, tạo thành cái bóng trên mặt.
Thẩm Tử Hào ngồi ở bên cạnh cô, nhìn cô chằm chằm.
Trong đầu bỗng nhiên hiện ra hình ảnh bọn họ đã từng.
Lần đầu tiên gặp mặt, cô quật cường cuộn mình trong góc, bị đánh thương tích đầy mình, lại không kêu một tiếng.
Khi đó cậu ta nghĩ, cô gái này, thật đúng là quật cường.
Về sau, cậu quen biết cô.
Cô cười, làm cho lòng người vô cùng ấm áp.
Cô nói chuyện, cũng có thể để cậu ta ổn định lại tâm thần, chậm rãi lắng nghe.
Luôn luôn là người nóng tính, duy chỉ có sự dịu dàng của cô, có thể hòa hoãn tính khí, lẳng lặng cảm thụ cuộc sống.
Noãn Noãn của cậu ta là cô gái tốt như vậy.
Cho dù khuyên bảo quan hệ giữa cậu ta và mẹ, cũng phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577629/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.