Cha Hạ nghe được lời của mẹ Hạ, nhíu lông mày, một lúc sau mới mở miệng: "Noãn Noãn bình thường nhìn qua ôn nhu, kỳ thật tính cách cương trực, hôm nay trạng thái con nhé, có điểm gì là lạ. Chẳng qua cũng chắc là bị việc Thẩm Tử Hào làm tổn thương thôi."
Mẹ Hạ nghe xong lời này, vành mắt vừa đỏ: " Mai Phượng này, quả thực là quá ghê tởm!"
Bà nói đến đây, cúi đầu, che mặt mình.
Lúc ở trước mặt Hạ Noãn Noãn, cho tới bây giờ bà ta cũng không dám khóc.
Chỉ sợ để Hạ Noãn Noãn càng khổ sở hơn, cô vừa mới đẻ non, lúc này chính là lúc cần nghỉ ngơi.
Cha Hạ ôm vai mẹ Hạ, mờ mịt nhìn về phía phía trước.
Ông thật sự không biết hiện tại là tình huống gì.
Vì cái gì rõ ràng con gái vừa mới kết hôn đại, chỉ hơn một tháng, liền biến thành bộ dạng hiện tại?
Bọn họ không có nhà, ba người bọn họ, không có chỗ ở cố định, phiêu bạt không nơi nương tựa.
Vừa nghĩ tới đây, liền thấy Lưu Hải Dương đi tới, trông thấy hai người, lập tức mở miệng: "Bác trai, bác gái!"
Cha Hạ nhất thời nhíu lông mày.
Ông vẫn hoài nghi, chuyện lúc trước có vấn đề.
Nhưng Lưu Hải Dương là ông nhìn lớn lên, đối với Noãn Noãn rất tốt.
Được rồi, có một số việc, trôi qua sẽ càng tốt hơn.
Mẹ Hạ cũng vội vàng để rổ trong tay xuống: " Hải Dương, sao cậu lại tới đây?"
"Con không yên lòng với Noãn Noãn, tới xem cô ấy một chút, mọi người đây là, vừa mới đi siêu thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577616/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.