Hạ Noãn Noãn ngủ một giấc, lúc này mới cảm giác toàn thân đều dễ chịu.
Cô ở trên giường hô một tiếng: "Mẹ!"
Liền nghe được có người đi đến.
Cô ngẩng đầu một cái, phát hiện là Lưu Hải Dương.
Hạ Noãn Noãn hơi sững sờ: " Sao anh ở chỗ này?"
Lưu Hải Dương mở miệng nói: "Bác trai bác gái đi mua thức ăn, tôi xung phong nhận việc chăm sóc em."
Hạ Noãn Noãn cảm thấy không thỏa đáng: " Tôi không có việc gì, anh đi về trước đi."
Dù sao Lưu Hải Dương thích cô, hai người đơn độc ở chung, có chút xấu hổ.
Lưu Hải Dương nghe nói như thế, không hề rời đi, mà ngồi ở bên giường của cô.
Hạ Noãn Noãn lập tức cảnh giác mở to hai mắt nhìn: " Lưu Hải Dương, anh định làm gì?"
Lưu Hải Dương lại thâm tình nhìn cô chằm chằm: "Noãn Noãn, có phải em ở Thẩm gia không sung sướng không?"
Hạ Noãn Noãn sững sờ.
Lưu Hải Dương mở miệng lần nữa: "Noãn Noãn, gả vào hào môn, thật sự hạnh phúc sao? Em xem bộ dạng em bây giờ xem, trên mặt không có một tia huyết sắc. Em có biết hay không, bây giờ nhìn em đáng thương biết bao..."
Sắc mặt Hạ Noãn Noãn lạnh xuống: " Lưu Hải Dương, đây là chuyện tôi chọn, không liên quan gì tới anh."
"Làm sao lại không liên quan gì tới anh!"
Lưu Hải Dương mở miệng: "Em là cô gái anh thích nhất, làm sao anh có thể nhìn em sa sút như vậy?"
Hạ Noãn Noãn nghe nói như thế, nhất thời sợ ngây người.
Cô không thể tin nhìn chằm chằm Lưu Hải Dương:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577607/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.