Cô không có trộm tiền, nhưng tiền xuất hiện ở trong phòng của cô.
Cho nên, đây chính là hãm hại.
Hạ Noãn Noãn nói xong câu nói này, nhìn về phía Thẩm Tử Hào.
Thẩm Tử Hào nhíu lông mày.
Nhìn ánh mắt của cô, mang theo chần chờ cùng không xác định.
Hạ Noãn Noãn cảm giác lòng lạnh lẽo.
Chẳng qua như thế.
Dù là cô và Thẩm Tử Hào kết hôn, nhưng kỳ thật bọn họ, đến bây giờ cũng mới quen biết không đến ba tháng...
Huống hồ, ngoại trừ gần lúc kết hôn, trước kia bọn họ đều là vài ngày mới gặp một lần.
Anh không hiểu rõ cô, không tín nhiệm cô.
Nhưng cho là như thế này, trong lòng vẫn rất khó chịu.
Cô đột nhiên liền hiểu chua xót trong lòng Hạ Diệp Hoa.
Mai Phượng có lực ảnh hưởng lớn với Thẩm Tử Hào, thật sự là quá mạnh rồi.
Cô cắn môi, cúi thấp đầu xuống.
Thẩm Tu đã nghe rõ, trực tiếp nổ tung: "Cô có ý gì? Ý của cô là dì Mai nói xấu Cô? Cô còn có mặt nói lời này! Vì sao dì Mai nói xấu cô? Chứng cứ cô trộm tiền, hiện tại nhân chứng vật chứng đều có, cô có chứng cớ gì nói rõ không phải cô trộm?"
Mai Phượng cũng cúi thấp đầu xuống: "Noãn Noãn, từ khi con gả đến, ta tự nhận là đối với con không tệ, vì sao con oan uổng ta như thế..."
Hạ Noãn Noãn cắn môi.
Cô ngẩng đầu lên, quật cường mở miệng: "Lầu hai có giám sát, nhìn một chút ai đi qua phòng của tôi."
Cái này vừa nói, trong ánh mắt Mai Phượng liền lộ ra một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577571/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.