Bọn họ ở Hải Nam chơi một tuần.
Một tuần sau, làm việc hoàn toàn bình thường, nhất định phải về Bắc Kinh rồi.
Mấy ngày nay Kiều Luyến tỉ mỉ quan sát qua, xác định Thẩm Lương Xuyên có thể ngủ được, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cảm thấy bác sĩ tâm lý nói, rời đi Bắc Kinh, buông lỏng ra, là chính xác.
Ngày rời Hải Nam, ba người bọn họ đi tới sân bay trước, sau đó là Thẩm Tử Hào và Hạ Noãn Noãn.
Cha Hạ, mẹ Hạ đưa Hạ Noãn Noãn đến sân bay.
Hạ Noãn Noãn nhìn hai người, hốc mắt đều đỏ.
Sau khi cô đi, cha mẹ phải chuyển nhà, thuê nhà ở.
Chỉ cần vừa nghĩ tới sinh hoạt sau này của họ, lòng của cô liền đau dữ dội.
Cô lấy ra từ trong túi một xấp tiền, đưa cho mẹ Hạ: "Đây là tiền của con, không có quan hệ gì với Thẩm gia, cha mẹ, mọi người dùng trước đi."
Mẹ Hạ muốn từ chối.
Hạ Noãn Noãn lại mở miệng: "Mẹ, mẹ đừng từ chối, cái này là thứ nên cầm."
Mẹ Hạ thở dài.
Mắt Hạ Noãn Noãn đỏ hồng, ôm cha Hạ một cái, đang muốn quay người rời đi, cánh tay lại bị Thẩm Tử Hào túm lại.
Cô cho là, Thẩm Tử Hào chờ không nổi nữa, thế là lập tức đứng thẳng người, tạm biệt cha mẹ: " Cha mẹ, chúng con đi."
Sau đó quay đầu, đi tới bên người Thẩm Tử Hào.
Lại không nghĩ rằng Thẩm Tử Hào chợt kéo cô qua.
Hạ Noãn Noãn sững sờ.
Thẩm Tử Hào mở miệng nói ra: "Em nói cho cha mẹ, dưới cái gối trong phòng ngủ, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577533/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.