Rau diếp cá.
Cái món này hương vị rất kỳ lạ, người thích ăn rất ít.
Theo lý thuyết, nhà hàng đưa thức ăn nhắm, không phải lựa chọn khẩu vị đại chúng hay sao?
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày, nhìn rau diếp cá, giống như là thấy được Mạc Vô Tâm.
Anh lập tứcmất đi khẩu vị, buông đũa xuống, cơm trong tay cũng để lên trên mặt bàn.
Tiếp theo, anh liền cầm lên một hộp thuốc, mở ra, rút ra một điếu.
Một loại bực bội bỗng xông lên đầu, để anh hôm qua uống rượu, đau đầu muốn nứt, thậm chí còn có chút buồn nôn.
Anh nhíu lông mày, vừa đốt điếu thuốc, một bàn tay nhỏ, lại đè xuống bàn tay của anh.
Thẩm Lương Xuyên ngẩng đầu lên, liền đối đầu với vẻ mặt Kiều Luyến cười híp mắt.
Kiều Luyến cười rất vui vẻ, giơ hộp cơm trong tay lên: "Có phải đã mất đi hứng thú với đồ ăn ngoài hay không? May mắn em sớm phát giác, đưa cơm cho anh rồi! Ăn qua nhiều, vẫn là cơm thím Lý làm, món ngon nhất?"
Thẩm Lương Xuyên kinh ngạc nhíu mày.
Chỉ thấy cô ngồi xuống bên cạnh anh, sau đó đem đồ ăn từ trong hộp cơm ra, bày từng món trước mặt anh.
Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm những món kia, tròng mắt co rụt lại, ngẩng đầu lên.
Kiều Luyến vừa chuẩn bị, vừa nói liên miên: "Đang bận cũng phải nhớ kỹ ăn cơm."
Nói đến đây, vươn tay, lấy điếu thuốc trong tay anh đi: "Nhứng thứ này, ít hút đi. Biết khẳng định là anh rất mệt mỏi, mệt mỏi thì đi ngủ một lát, không nên miễn cưỡng chính mình như thế."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577470/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.