Một câu nói, để cho Thẩm Tu con ngươi co rụt lại: " Cậu..."
Thẩm Lương Xuyên híp mắt theo dõi ông ta, mở miệng nói: "Vốn tôi đối với tài sảnThẩm gia là không có hứng thú. Nhưng bây giờ, tôi có hứng thú."
Thẩm Tu tức giận sắc mặt lập tức tối lại: " Thẩm, Lương, Xuyên!!"
Thẩm Lương Xuyên đã không còn nhìn ông ta, chẳng qua mở miệng: "Cút."
Kiều Luyến nghe nói như thế, lập tức huy vũ con dao lần nữa.
Thẩm Tu muốn nói điều gì, nhưng khi nhìn đến con dao kia, cái gì cũng không dám nói.
Ông ta đưa tay ra, chỉ vào Thẩm Lương Xuyên một cái: "Được, được! Hiện tại cậu lộ nguyên hình chứ gì! Tôi cũng biết, mục đích của các người chính là cái này!! Cậu đã tâm tư không trong sạch, vậy cũng chớ tôi sau này không khách khí!"
Ông ta xoay người, phất tay: " chúng ta đi!"
Mới vừa đi hai bước, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng nói: " Thím Lý, đi báo cảnh sát."
Bước chân Thẩm Tu dừng lại.
Thẩm Lương Xuyên lại bình tĩnh nhìn ông ta: "Tự tiện xông vào nhà dân, tổn hại vật chất, tôi muốn truy cứu trách nhiệm luật pháp của ông ta! Thuận tiện gọi điện thoại cho luật sư của tôi, tra hỏi một chút, tội này, phải phán hình thế nào!"
Thẩm Tu chợt quay đầu lại: " Cậu muốn tố cáo tôi?!"
Thẩm Lương Xuyên không có lên tiếng, đỡ Hạ Diệp Hoa, khẽ phân phó: "Đồ vật trong phòng, cũng không nên lộn xộn, chờ đợi cảnh sát tới lấy chứng cứ."
Sau đó, liền không nhìn người trong phòng khách nữa, trực tiếp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577464/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.