Bình hoa trong nhà, đã vỡ hết.
Mảnh vỡ bắn tung téo, văng đến chân Hạ Diệp Hoa đứng ở cẩu thang.
Bà lui về sau một bước, nhìn chằm chằm Thẩm Tu: "Ông điên rồi!"
"Điên rồi? Tôi chính là điên rồi!" Thẩm Tu tức hổn hển, chỉ Hạ Diệp Hoa: "Tiện nhân! Bà cho rằng để Thẩm Lương Xuyên trở lại Thẩm gia, liền có thể lấy đi tài sản Thẩm gia sao? Nói cho bà biết, không có cửa đâu!"
Ông ta bị chọc tức, lời này rơi xuống, liền xem xét bốn phía, tức giận ném đồ trong phòng.
Bàn trà đã bị đập bể, kính thủy tinh nứt.
Thẩm Tu giống như ác ma, đem nhà hoàn chỉnh, hủy diệt không còn hình dáng.
Hạ Diệp Hoa tức giận, thím Lý không dám lên trước, đỡ bà, thuận khí cho bà, sợ bà chịu không được, té xỉu.
Kiều Dịch bị hai hộ vệ áo đen chế trụ, giãy dụa ở bên cạnh.
Xem ra là cậu vừa định động thủ, lại bị người kiềm chế.
Trong phòng già yếu tàn tật, bị khi dễ không ra bộ dáng.
Không nói tới Thẩm Lương Xuyên, Kiều Luyến trông thấy bộ dạng này, đôi mắt lập tức đỏ lên!
Thế nhưng cô còn chưa kịp nói chuyện, Thẩm Lương Xuyên đã nhanh chân tiến vào!
Anh đi thẳng đến trước mặt Thẩm Tu, mắt thấy ông ta muốn cầm lấy một bình hoa khác đập xuống, trực tiếp đưa tay ra, nắm lấy cổ tay của ông ta!
"Dừng tay!"
Thẩm Lương Xuyên lạnh lùng nói, giống như cho Thẩm Tu một tia lý trí.
Để ông ta nhíu lông mày.
Quay đầu nhìn Thẩm Lương Xuyên, lửa giận trong con ngươi, lại cháy hừng hực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577462/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.