Chín năm trước, cô còn vị thành niên.
Nghĩ đến những người khác trong chiến đội, liền muốn nhìn thấy Tử Xuyên hình dạng thế nào, thế nhưng cô và Tử Xuyên thân mật nhất, lại không gặp được anh, cô liền tràn đầy khó chịu.
Tử Xuyên biết ý nghĩ của cô, liền mở miệng cười nói: "Loại liên hoan nhàm chán này, anh sẽ không đi."
Kiều Luyến lập tức liền vui vẻ: " Anh không đi, là bởi vì cảm thấy đám người kia đều là thế giới giả tưởng, hay là bởi vì em?"
Tử Xuyên mở miệng: "Anh chưa từng coi bạn ở trong trò chơi xem như giả tưởng, cũng chưa từng có đem tình yêu trong trò chơi, xem như là giả."
Một câu, nói khiến mặt cô đỏ bừng.
Về sau, chuyện liên hoan, bời vì cô không có tới, liền không có chú ý.
Người đi liên hoan, cũng không có nói Tử Xuyên đi.
Hiện tại, nghe ý đội trưởng, năm thứ nhất... Tử Xuyên tới sao?
Cô híp mắt lại, kéo Tam Lang bên cạnh cô, sắc mặt hoang mang, ánh mắt dạo qua người cô và Tử Tiên Tử, mở miệng nói: "Chín năm trước, cậu cũng đến sao? Tử Xuyên có tới hay không?!"
Tam Lang nghe nói như thế, giật nảy mình, cậu ta ho khan một tiếng, lúc này mới lên tiếng: "Tôi, tôi không có tới, khi đó tôi còn nhỏ, người trong nhà không cho tôi đi."
Kiều Luyến rất gấp, muốn tìm người biết chuyện hỏi ý kiến một chút.
Liền nghe thấy cô gái bên cạnh Tam Lang hừ lạnh một tiếng: "Liên hoan chín năm trước, tôi có đến! Cái tiểu Kiều này, quả thực là nói láo! Vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577440/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.