Huống hồ... Cô còn có lựa chọn tốt hơn, không phải sao?
Mạc Tây Thừa rũ mắt.
-
Ban đêm, trở lại khách sạn.
Mặt mũi Thi Niệm Diêu tràn đầy vui vẻ tạm biệt với Kiều Luyến: " Được rồi, tôi về trước đây~ "
Kiều Luyến có chút lo lắng: "Tối nay, hay hay là tôi ở cùng em nhé."
Thi Niệm Diêu lập tức xua tay, nháy mắt ra hiệu nói: "Không cần, Thẩm ảnh đế nhà chị phòng không gối chiếc, không phải sẽ hận chết tôi sao! Vả lại, không phải là bị cự tuyệt tỏ tình sao? Có gì ghê gớm đâu!"
Kiều Luyến còn muốn kiên trì, Thi Niệm Diêu lại xua tay: " Thật sự không cần, chị đi nhanh một chút đi."
Kiều Luyến chỉ có thể gật đầu.
Trở lại khác sạn, Thẩm Lương Xuyên đã ở trong phòng.
Kiều Luyến nghĩ đến Mạc Tây Thừa, nhịn không được có chút giận: "Niệm Diêu của chúng ta có chỗ nào không tốt, vì sao Mạc Tây Thừa không tiếp nhận cô ấy? Hai người bọn họ đứng cùng một chỗ, quả thực là phối hợp!"
Thẩm Lương Xuyên nghe nói như thế, mím môi, cuối cùng vẫn là đi tới, ôm eo cô mở miệng nói: "Mạc Tây Thừa không muốn liên lụy cô ấy."
Kiều Luyến sững sờ, "Là sao?"
Thẩm Lương Xuyên đơn giản phổ cập cho Kiều Luyến một chút về gia thế Mạc Tây Thừa.
"Mẹ cậy ấy, là tình nhân chủ tịch công ty Mạc gia nuôi ở bên ngoài, Mạc phu nhân biết hai người bọn họ tồn tại. Mẹ cậu ấy và chủ tịch Mạc gia nói là chân ái, cho nên lúc mẹ cậu ấy còn trẻ, liền cầu Mạc phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577412/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.