Chờ đến khi đến gần, liền thấy người lúc trước đòi bồi thường, nắm lấy tay áo Kiều Luyến, không biết đang nói cái gì.
Sắc mặt anh lạnh lẽo, vẻ mặt trở nên sắc bén, nhanh chân tiến lên phía trước, tiến vào trong đám người, lạnh lùng mở miệng nói: "mấy người đang làm gì?!"
Một câu rơi xuống, mọi người đồng loạt quay đầu.
Sau khi nhìn thấy anh, ánh mắt Kiều Luyến sáng lên, trong lời nói lộ ra nhẹ nhõm: "Cuối cùng anh về rồi!"
Nhìn dáng vẻ đó của cpp, lại không giống như là bị đắn đo, ngược lại mang theo chút bất đắc dĩ.
Thẩm Lương Xuyên sững sờ, chỉ thấy người đàn ông 60 tuổi nắm lấy tay áo Kiều Luyến, nhìn thấy Thẩm Lương Xuyên, trực tiếp tràn đầy mừng rỡ lao đến: " Thẩm ảnh đế, xem như thấy anh rồi!"
Ánh mắt ông ta rơi lên trán Thẩm Lương Xuyên.
Trên trán của anh còn mang theo băng gạc, vết thương còn không có hoàn toàn tốt.
Trong mắt người kia, liền toát ra thần sắc áy náy.
Ông ta cúi đầu, bỗng nhiên cho mình một cái tát: " Thẩm ảnh đế, cậu đánh tôi đi, là tôi không tốt, cục gạch lúc ấy, là tôi ném."
Thẩm Lương Xuyên sững sờ.
Hốc mắt ông cụ lập tức đỏ lên: " Tôi, tôi nghĩ đến đám các người thật sự là gian thương, mặc kệ chúng tôi, lúc ấy tôi rất tức giận, cho nên..."
Cái này còn chưa dứt lời, liền cúi thấp đầu xuống, nghẹn ngào.
Chung quanh có người khác tiến lên, giúp ông giải thích nói: "Ai, nói đến cùng, ông Lưu cũng là người đáng thương, tám năm trước, ông ấy và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577387/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.