Hiện tại, bọn họ tranh chấp tuổi trẻ thanh xuân.
Anh nguyện ý vì tình yêu, bỏ ra hơn trăm triệu tài sản.
Thế nhưng, khi thật sự không có gì cả, anh sẽ hối hận hành động hôm nay hay không?
Mở lại công trình đã bỏ, vô luận thế nào, đều sẽ bồi thường tiền mua bán, anh cũng không có chớp mắt, liền làm.
Kiều Luyến biết, tất cả đều là bởi vì cô.
Hai ngày này, cô không có nói qua chuyện này.
Thế nhưng trong hai ngày này, cô cũng nghĩ rất nhiều.
Cô không phải thánh mẫu, vì Thẩm Lương Xuyên, sẽ chọn rời anh, để anh không nợ.
Cô chỉ có thể lựa chọn, yên lặng ủng hộ anh.
Nhưng hôm nay, mắt thấy máy bay sắp hạ xuống, bọn họ lập tức đi tới Tô Châu, cuối cùng cô không nhịn được hỏi một câu như vậy.
Anh sẽ hối hận chứ?
Thẩm Lương Xuyên giống như là đã nhận ra tâm tình của cô, buông thõng con ngươi, quay đầu nhìn cô, một lúc sau mới mở miệng: "Tám năm trước, anh không có gì cả. Hiện tại, cùng lắm thì trở lại như trước kia, có cái gì hối hận? Vả lại, chúng ta không nhất định sẽ bồi thường tiền."
Kiều Luyến sững sờ.
Thẩm Lương Xuyên liền quay đầu nhìn về phía trước: " Tiểu Kiều, hiện tại cái gì anh không thể nói, nhưng anh có thể nói cho em, anh lần này, là đang đánh cược. Thắng, chúng ta không có việc gì. Nhưng nếu như thua, giống như em nói, không có gì cả."
Lời anh rơi xuống, cầm thật chặt tay Kiều Luyến: " Nhưng dù cho không có gì cả, chúng ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577384/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.