Lục Nam Trạch híp mắt, nhìn chằm chằm màn hình phát sóng trực tiếp.
Camera rơi vào mặt Kiều Luyến, để mặt mũi của cô, rõ ràng xuất hiện ở trên màn ảnh.
So với tám năm trước, gương mặt này càng xinh đẹp hơn.
Giờ này khắc này, nụ cười của cô tự nhiên hào phóng, lại có sự rụt rè.
Mỗi khi bị ký giả hỏi một câu, chưa từng nói mà chỉ cười.
Nhưng Lục Nam Trạch lại có thể nhìn ra cô khẩn trương.
Bời vì hai cánh tay cô, rũ xuống hai bên, một mực nắm lấy góc áo.
Đây là động tác lúc cô khẩn trương.
Lục Nam Trạch chợt nhớ tới khi còn bé...
Khi đó bọn họ mới 15 tuổi, lên cấp ba, trong trường học yêu cầu bọn họ biểu diễn một tiết mục.
Đều là người xuất thân hào môn, khẳng định mọi người đa tài đa nghệ.
Chỉ có Kiều Luyến, từ nhỏ bị làm hư, cái gì cũng không biết.
Mấy người tụ cùng một chỗ, thương lượng biểu diễn cái gì, cô gái nuông chiều rống to: "Tôi mặc kệ, tôi muốn náo động!"
Thế là, mấy người nam sinh bọn họ, liền khiêm nhượng chuẩn bị để cô khiêu vũ.
Kiều Luyến khiêu vũ rất có thiên phú, kỳ thật cô rất thông minh, học cái gì đều rất nhanh.
Tiết mục nhanh chóng chuẩn bị xong, thế nhưng đến này diễn tập, Kiều Luyến luôn luôn không sợ trời không sợ đất, lại khẩn trương lên.
Lục Nam Trạch hỏi cô: "Vì sao khẩn trương?"
Kiều Luyến: "Ngồi phía dưới nhiều người như vậy, đều nhìn em, em có thể không khẩn trương sao được?"
Lục Nam Trạch cười an ủi cô: " Em coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577362/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.