Lời này rơi xuống, Kiều Luyến đã cảm thấy càng thêm buồn cười.
Cô nhìn Trương Xuân Hoa, đột nhiên nhếch khóe miệng: " Trương Xuân Hoa, bà không phải là thích tôi chứ?"
Trương Xuân Hoa sững sờ.
Kiều Luyến lập tức mở miệng nói: "Không phải vậy thì làm gì mà mỗi ngày nhìn tôi chằm chằm! Tôi đã từ chức, cũng không còn liên quan tới cuộc sống của bà, mỗi lần nhìn thấy tôi, đều dáng vẻ vội vàng như thế, chẳng lẽ không đúng sao?"
Trương Xuân Hoa bị sự vô liêm sỉ của cô làm cho có chút im lặng: " Da mặt cô đúng là dầy!"
"Cảm ơn, cũng là hơn bà một chút. Bà không cần ghen ghét ~ "
Đổi phiên ba hoa, mười Trương Xuân Hoa, cũng không đuổi kịp mồm mép Kiều Luyến.
Bà ta bị chọc tức đưa tay ra, chỉ Kiều Luyến: " Cô, cô..."
"Được rồi, bà lớn tuổi rồi, nên để tâm tình bình thản, nhìn bà hành động một chút là lại nổi giận như vậy, đối với thân thể không tốt."
Một câu người lớn tuổi, lại để cho Trương Xuân Hoa tức giạn nói không ra lời.
Ngược lại Kiều Luyến nhíu mày, nhìn về phía trước lần nữa.
Trương Xuân Hoa hừ lạnh một tiếng: "Mồm mép lưu loát có làm được gì, đợi lát nữa phỏng vấn không được tin tức, có là thời gian cô khóc!"
Nói đến đây, quay đầu nhìn về phía người bên cạnh: "Đợi lát nữa Vong Xuyên đi ra, mấy người nhớ kỹ xông về phía trước."
"Còn có, chút nữa nói chuyện thật tốt với Vong Xuyên."
"Tranh thủ tòa soạn chúng ta lấy được tin tức."
Giao phó hai người xong, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577333/chuong-651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.