Khi Thẩm Lương Xuyên về nhà, Kiều Luyến không có ở nhà, mà đang ở câu lạc bộ, huấn luyện mọi người chơi game.
Tuy cầm giải quán quân khi thi đấu ở Bắc Kinh, thế nhưng tranh tài cả nước, ngay tại nửa tháng sau.
Mà trong công ty, lại xảy ra sự tình ngoài ý muốn, đám người này khẳng định cũng nhìn thấy tin tức đó.
Hôm nay Kiều Luyến tới muốn trấn an bọn họ.
Lại không nghĩ rằng, sáu người này, vậy mà một câu cũng không hỏi, cũng không nói, thời điểm huấn luyện thái độ chăm chú, để cho người ta nhìn cũng cảm thấy vui mừng.
Nhưng mà, Kiều Luyến vẫn muốn thông báo cho bọn họ một chút: " Các cậu yên tâm, tiền lương của các cậu không phải ít."
Sáu người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, cuối cùng, Tô Bành Hạo đi tới: " Huấn luyện viên Kiều, mấy người chúng tôi nghĩ, mấy tháng này không cầm tiền lương, chờ lấy được giải quán quân Chung Kết cùng tiền thưởng, lại từ bên trong tiền thưởng rút ra tiền lương là được rồi!"
Một câu vừa dứt, người chung quanh đồng loạt gật đầu.
Kiều Luyến nhìn bọn họ, trong lòng cảm thán vạn phần.
Một trận đấu, để bọn họ đoàn kết chưa từng có.
Mà đã trải qua nhiều trắc trở như vậy cô cũng tin tưởng, lại không có một đoàn đội nào, có thể đoàn kết như thế.
Từ câu lạc bộ đi ra, cô liền nghe tiếng sau lưng, quay đầu, vừa vặn nhìn thấy Bạch Cốt Lão Tổ đi theo cô tới.
Nghĩ đến tình huống trong nhà Bạch Cốt Lão Tổ, Kiều Luyến mở miệng trước, nói: "Bạch cốt, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577306/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.