Trợ lý nghi hoặc, Lục Nam Trạch cũng đã đứng lên: " Một chút nữa gọi Thẩm gia Thẩm Tử Hào gặp mặt."
Trợ lý nhất thời giật mình.
-
Lúc Hạ Noãn Noãn làm việc tại trại an dưỡng, bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại xa lạ.
Cô nhìn dãy số kia, nghe: " Alo, xin hỏi anh là ai?"
Đối diện trầm mặc một chút, mới mở miệng nói: "Là tôi."
Tiếng nói quen thuộc làm con mắt Hạ Noãn Noãn lập tức sáng lên."Thẩm Tử Hào tiên sinh?"
"Ừm, gần đây thân thể bà thế nào?"
Bà?
Hạ Noãn Noãn ngẩn người, lúc này mới phản ứng được, trực tiếp mở miệng nói: "Tôi không biết. Tôi và dì Hạ, chỉ là ngẫu nhiên đụng phải."
Đối diện giống như có chút thất vọng, nhàn nhạt "oh" một tiếng.
Nghe tiếng cậu mất mát, Hạ Noãn Noãn bỗng nhiên mở miệng: "Thẩm Tử Hào tiên sinh, hôm nay tôi tan tầm, sẽ đến thăm dì Hạ một chút, sau đó gọi điện thoại cho anh, được không?"
Đối diện dừng một chút, bất đắc dĩ mở miệng: "Cứ như vậy đi."
Cúp điện thoại, Hạ Noãn Noãn không nhịn được bật cười.
Thẩm Tử Hào tiên sinh, nhìn qua phản nghịch lại không hiểu chuyện, nhưng thật ra, nội tâm của anh rất khát vọng thân tình.
Giống như là ở câu lạc bộ (Sáng chói),mình bị người khi dễ, anh liền sẽ ra tay cứu giúp.
Nghĩ tới đây, Hạ Noãn Noãn xin nghỉ ở trại an dưỡng, trực tiếp đón xe đi biệt thự của Hạ Diệp Hoa.
Đến khi từ trong biệt thự đi ra ngoài, cô lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Tử Hào: " Tôi thấy thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577304/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.