Máy bay xét qua bầu trời một vệt trắng, hạ xuống phía dưới sân bay Bắc Kinh.
Tại cửa ra khoang hạng nhất, một người đàn ông, mặc áo khoác màu đen bước ra ngoài.
Ở phía sau anh ta, đi theo ba bốn hộ vệ áo đen.
Khí thế rất đủ, đi qua chỗ nào, mọi người không khỏi ghé mắt, người chung quanh, cũng bời vì khí thế của anh ta, không nhịn được nhao nhao nhường đường cho anh ta.
Anh ta trực tiếp đi ra khỏi sân bay.
Người đứng phía sau nhắm mắt theo đuôi: " Lục tiên sinh, người đón ngài đã tới. Cũng chuẩn bị xong chỗ ở cho ngài, ngài thích ở khách sạn, hay là biệt thự tư nhân?"
Lục Nam Trạch nhanh chân tiến về phía trước, bước đi mang gió: "Tùy tiện."
Đi ra sân bay, bọn họ trực tiếp đi vào một chiếc xe Bentley bản dài trước mặt.
Bảo vệ cung kính mở cửa xe ra.
Nhưng người đàn ông không có lập tức tiến vào.
Anh ta chậm rãi đưa tay ra, tháo kính râm xuống, lộ ra mắt phượng tà mị đủ để mị hoặc chúng sinh.
Một đôi mắt thâm thúy, giờ phút này lại nhìn chằm chằm bầu trời tràn đầy sương mù.
Bầu trời âm u, mang theo cảm giác đè nén trầm muộn.
Đây chính là nơi cô sinh sống tám năm.
bên môi người đàn ông chậm rãi khơi gợi ý cười tự tin tà mị, anh ta híp mắt lại: Kiều Luyến, xem như trốn đến Bắc Kinh, em cho rằng, có thể trốn được không?
-
Trở lại Bắc Kinh, đã hai ba ngày, Kiều Luyến lại có chút không tập trung.
Không biết vì cái gì, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577295/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.