Tám năm rồi.
Cô sinh hoạt gian khổ, thận trọng từng bước.
Một mình mang theo Kiều Dịch vất vả phấn đấu, còn dự định sửa lại án xử cho cha mẹ, tẩy oan trong sạch.
Thế nhưng cho tới bây giờ không ai, sẽ nói với cô như vậy.
Nguyện ý ở cùng một chỗ với cô...
Giống như một người luôn luôn hành tẩu trong bóng đêm, giờ này khắc này, Thẩm Lương Xuyên cho cô một tia ấm áp.
Kiều Luyến nhìn dáng vẻ Thẩm Lương Xuyên như vậy...
Sau đó cô gật mạnh đầu.
Chờ đến khi hai cảm xúc bình phục, Tống Thành được đóng vai trò tài xế, không nhịn được mở miệng: "Hai vị, hai người vuốt ve an ủi đủ rồi, tôi cũng phải giội một chậu nước lạnh. Đắc tội nhà đầu tư, bộ phim anh Thẩm, còn quay thế nào?"
Đầu năm nay, nhà đầu tư là đại ca, có quyền lên tiếng tuyệt đối.
Trước mắt thân phận Thẩm Lương Xuyên, chỉ là một ảnh đế, sao chống lại anh ta được?
Một câu, để bầu không khí trong xe, trở nên nặng nề lần nữa.
Một lúc sau, Thẩm Lương Xuyên mới lên tiếng: "Binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn, không có chuyện phát sinh, không nên gấp gáp."
Ánh mắt của anh kiên nghị, mang theo lòng tin người thường không có.
Lục Nam Trạch là bá chủ Giang Nam?
Anh câu môi cười một tiếng, đoán chừng người nào cũng chưa nói với Kiều Luyến, anh đã từng kinh đô bá chủ một phương?
Dù hiện tại không có gì cả, anh cũng không e ngại.
-
Ba người về tới đoàn làm phim.
Thẩm Lương Xuyên mang Kiều Luyến đi tới khách sạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577273/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.