Thời gian phảng phất dừng lại tại thời khắc này.
Trong lúc nhất thời, không có người nói chuyện.
Bên tai vang lên tiếng Mạc Tây Thừa: " Không hổ là đầu bảng, quả thực là quốc sắc thiên hương."
Câu nói này, kéo bọn họ về hiện thực.
Thẩm Lương Xuyên híp mắt, lần đầu tiên quên lời kịch.
Mạc Tây Thừa nghẹn hỏng, liếc nhìn bên cạnh, nhớ người phụ trách nói người diễn cùng với mình, liền đi tới bên Kiều Luyến.
Người phụ trách nói, để anh ta ôm người áo vàng.
Khi ý nghĩ này vừa đến, chỉ thấy Thẩm Lương Xuyên một mực không có động tác, căn bản không nói gì, trực tiếp tiến lên, một tay nắm cổ tay Kiều Luyến, dùng sức kéo một phát.
Kiều Luyến liền thuận thế ngã vào trong ngực của anh.
Người phụ trách đứng ở bên cạnh, lập tức ngây người, nhỏ giọng mở miệng: "Ai nha, ôm sai rồi! Ôm sai rồi!"
Bên trong kịch bản nam chính yêu thích màu đỏ.
Cho nên người phụ trách mới đặt ra như vậy.
Thế nhưng ôm đã ôm, đạo diễn không hô ngừng, cậu ta cũng không thể nói chuyện!
Người phụ trách nhìn quanh hiện trường, vừa nghiêng đầu, liền thấy đạo diễn đang đánh thủ thế, để tiếp tục quay phim, người chung quanh đừng đi quấy rầy.
Cậu ta lập tức ngậm miệng lại.
-
Gặp nhau như vậy, để Kiều Luyến cảm giác vô cùng vui vẻ.
Cô nín cười, đưa tay ra, đánh vào trong ngực Thẩm Lương Xuyên: " Ai nha, đừng nóng lòng mà ~ "
Thẩm Lương Xuyên:...
Sắc mặt của anh lập tức liền đen.
Giờ khắc này, anh dứt khoát đưa lưng về phía camera
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577250/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.