Thẩm Lương Xuyên nghe bảo vệ nói câu này, toàn thân cứng đờ.
Không nói hai lời, cấp tốc khởi động xe, đi thẳng đến biệt thự!
-
Kỳ thật, khi Thẩm Lương Xuyên rời đi, Kiều Luyến cũng không ngủ được.
Cô ôm chăn mền, ở trên giường lăn qua lộn lại.
Vì một mối tình đầu, liền để Tống Nguyên Hi hùng hồn tới quấy rối bọn họ.
Mà bây giờ, lại là bởi vì cái mối tình đầu này, mới khiến cho Thẩm Lương Xuyên không thể chân chính mặc kệ Tống Nguyên Hi, hơn nửa đêm bị gọi dậy hai lần.
Nói thật, cô có chút phiền.
Trở mình lần nữa, đang muốn nằm ngủ, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng xe.
Kiều Luyến hơi sững sờ.
Thẩm Lương Xuyên vừa mới ra ngoài, tại sao lại trở về rồi hả?
Dù sao cũng không ngủ được, cô dứt khoát không thay quần áo, mở cửa phòng ra, đi xuống lầu.
Sau đó liền thấy cửa biệt thự bị đẩy ra.
Cô tiến lên một bước, dò hỏi: "Tìm thấy Tống Nguyên Hi rồi..."
Lời nói còn chưa dứt, khi nhìn thấy người trước mặt, đồng tử của cô cũng co rụt lại!
"Tống Nguyên Hi?!"
Cô kinh hô một tiếng!
Không sai, người đứng ở cửa, không phải Thẩm Lương Xuyên, mà lại là Tống Nguyên Hi mặc một thân quần áo bệnh nhân.
Bắp chân của cô ta đều vươn tơ máu, giờ phút này lại quật cường đứng ở đằng kia.
Cô ta không có mặc áo khoác, chỉ mặc quần áo bệnh nhân mỏng manh, bị lạnh đến phát run.
Sắc mặt cô ta tái nhợt, mang theo vẻ bệnh trạng, thế nhưng cặp mắt kia lại đen nhánh sáng ngời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577177/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.