Chương trước
Chương sau
Khi Kiều Luyến nhìn thấy cô ta muốn nhảy xuống, cả trái tim liền nhấc lên!
Giờ phút này, không chút nghĩ ngợi, trực tiếp chạy về phía trước, muốn kéo cô ta lại!
Thế nhưng, một giây sau, cánh tay Tống Nguyên Hi, liền bị một người cảnh sát tóm chặt, dùng sức kéo cô ta lại!
Tống Nguyên Hi lập tức ngã nhào trên đất.
Kiều Luyến không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Lại nhìn Thẩm Lương Xuyên...
Trách không được vừa rồi anh dám cự tuyệt như vậy, có lẽ là bởi vì, nhìn thấy bên này có người, lặng lẽ đi qua.
Nhưng mà... Làm như vậy vẫn quá nguy hiểm.
Lại nhìn Tống Nguyên Hi...
Kiều Luyến không khỏi sinh ra một loại nghĩ tới mà sợ.
Nếu như, vừa rồi Tống Nguyên Hi thật sự nhảy xuống, nếu như cô ta thật sự chết...
Như vậy đời này Thẩm Lương Xuyên sẽ không an tâm!
Cô và Thẩm Lương Xuyên, thật sự có thể coi như không có chuyện gì phát sinh, yên tâm sinh hoạt sao?
Nghĩ tới đây, trong lồng ngực Kiều Luyến, bỗng nhiên sinh ra một lửa giận.
Cô tiến lên một bước, đi thẳng tới trước mặt Tống Nguyên Hi.
Co bỗng nhiên ngồi xuống, nắm chặt cổ áo của cô ta mắng: "Kẻ hèn nhát! Chỉ có Kẻ hèn nhát, mới chọn tự sát trừng phạt người khác!"
"Tống Nguyên Hi, cô tốt xấu cũng sống ở Thẩm gia nhiều năm như vậy! Chẳng lẽ không có nghĩ qua, nếu như cô thật sự chết, mẹ cô sẽ thương tâm cỡ nào sao?"
"Cô nói cô không có người thân... Cô biết không? Rõ ràng mẹ mệt mỏi, lại vẫn kiên trì muốn tới trông coi cô!"
"Còn có Thẩm Lương Xuyên... Là thật sự coi cô trở thành em gái! Cô biết đoàn làm phim thế nào hay không? Đây là bộ phim đầu tiên của cô, cô cho rằng là Thẩm Lương Xuyên tùy tiện chọn sao? Thời gian trước, mỗi ngày anh ấy đều thức đêm nhìn kịch bản, từ trong rất nhiều kịch bản, chọn lựa hình tượng thích hợp với cô nhất!"
"Cô luôn luôn cảm thấy người khác thua thiệt cô rất nhiều, cảm thấy cô đúng... Thế nhưng..."
Cô nói đến đây, nhìn thoáng qua Thẩm Lương Xuyên, chợt mím môi: " Cô luận lý do lớn thế nào, hết lần này đến lần khác phá hư nhà người khác, cũng là không đúng!"
"Tống Nguyên Hi, cô muốn tôi và Thẩm Lương Xuyên tách ra? hiện tại tôi nói cho cô biết, Kiều Luyến tôi nhận định anh ấy, sẽ không tách khỏi anh ấy!"
Từng câu từng chữ, để tất cả mọi người ở hiện trường ngây ngẩn cả người.
Tống Nguyên Hi vừa mới kiếm về một cái mạng, nghe nói như thế, bỗng nhiên ngẩng đầu.
Mà Thẩm Lương Xuyên cũng nhìn qua cô, vẻ mặt kinh ngạc.
Kiều Luyến nhìn chằm chằm Tống Nguyên Hi, bỗng nhiên thấp giọng: " không phải cô hận chúng tôi sao? Kỳ thật cô chết thì càng xong hết mọi chuyện! Cô là người duy nhất chúng mình chị cô tồn tại trên thế giới, nếu như cô cũng không còn, về sau tôi và Thẩm Lương Xuyên sẽ vô cùng hạnh phúc!"
Cô bình tĩnh nhìn Tống Nguyên Hi: "Chỉ có cô còn sống, lúc nào cũng nhắc anh ấy, chị cô tồn tại!"
Hai câu này, cô giảm thấp tiếng nói.
Trên sân thượng gió rất to, dẫn đến ngoại trừ Tống Nguyên Hi, người nào cũng không nghe rõ.
Mà Tống Nguyên Hi nghe được câu này, trong ánh mắt bỗng nhiên bắn ra sắc bén!
Kỳ thật...không phải cô ta muốn chết.
Cô ta chỉ là không muốn nhìn bọn họ ở một chỗ, chỉ muốn để Thẩm Lương Xuyên thỏa hiệp!
Nhưng là bây giờ...
Tống Nguyên Hi nắm lấy nắm đấm, nhìn chằm chằm Kiều Luyến, bỗng nhiên nhếch môi: "Tôi sẽ không để cho các người hạnh phúc!"
Một lúc sau, cuối cùng cô ta đứng lên, cước bộ lảo đảo đi về phòng bệnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.