Thẩm Tử Hào nghe nói như thế, hơi sững sờ.
Tiếp tục mở miệng: "Liên quan gì tới tôi!"
Kiều Luyến:...
Kiều Luyến tiến về phía trước, thở dài: " Cô bé kia nhìn cũng biết là người đứng đắn, bằng không sẽ không bị đánh thành như thế, ai, đáng tiếc!"
Thẩm Tử Hào ngửa đầu: " Có cái gì đáng tiếc?"
"Áo đỏ bị đánh thành như thế, tiền thuốc men khẳng định không ít!"
Thẩm Tử Hào sững sờ.
"Còn có lúc các người đánh nhau, đồ vật bị hỏng, cũng phải bồi thường."
"Cô bé chiếu cố khách khứa không chu toàn, giám đốc của quán cũng sẽ không bỏ qua cho cô bé đó, phục vụ ở loại địa phương này, lương cao, nhưng trong mắt người bình thường, đều không phải là nơi làm việc đứng đắn, cô bé kia giữ mình trong sạch, tới nơi này làm việc, khẳng định là thiếu tiền, còn có..."
Lời nói còn chưa dứt, Thẩm Tử Hào liền xoay người trở về.
Trông thấy bộ dáng này của cậu ta, Kiều Luyến nhíu mày, lại lặng lẽ đi theo.
Thẩm Tử Hào vốn lo lắng cho nữ nhân viên kia, lúc đi đến, liền thấy áo đỏ nằm trên mặt đất vặn vẹo, sắc mặt không bình thường.
Mặt hắn đỏ lên, nhìn lão Lục: "Đây là xảy ra chuyện gì? Sao tôi nóng như vậy!!"
Lão Lục muốn khóc: " Anh Lý, vừa nãy có cô gái cho anh uống đồ anh chuẩn bị cho Thẩm Tử Hào"
Áo đỏ giận: "Cái gì?"
Lão Lục tiếp tục mở miệng: " Anh Lý, thuốc giải ở đâu, thuốc này quá mạnh, chúng ta phải giải độc ngay, nếu không phía dưới anh sẽ hỏng!"
Áo đỏ sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577152/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.