Chương trước
Chương sau
Kiều Luyến đứng ở cửa, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào trong.
Trong phòng được kéo màn cửa, ánh sáng mờ tối để cho người ta nhất thời không thấy rõ lắm tình huống bên trong.
Cô đứng tại chỗ lấy lại bình tĩnh, lúc này mới hít vào một hơi thật sâu, muốn cất bước tiến vào.
Nhưng vào lúc này, dưới lầu bỗng nhiên truyền đến tiếng của thím Lý: "Phu nhân? Phu nhân cô ở đâu?"
Kiều Luyến muốn đi vào, bỗng nhiên lập tức rụt trở về.
Cô nghe thấy ở hành lang truyền đến tiếng bước chân, bị dọa vội vàng đóng cửa phòng lại, xoay người, quay đầu, liền thấy thím Lý vừa lên lầu ba.
Khi nhìn thấy Kiều Luyến đứng ở trước cửa, trong ánh mắt hiện lên một chút kinh ngạc: "Phu nhân, cô đây là...?"
Kiều Luyến cắn môi một cái, một lát sau, mới đi ra ngoài: "Tôi chỉ là, muốn nhìn một chút bên trong là cái gì."
Ánh mắt Thím Lý rơi vào khóa mật mã.
Mật mã ở đây, chỉ có tiên sinh biết, cho nên vừa rồi hẳn là phu nhân không thấy gì cả.
Bởi vì tò mò, cô đi tới nơi này, thím Lý cũng không cảm thấy kỳ quái, thậm chí cảm thấy hiểu được tâm tình của cô.
Bất cứ chồng của người nào có phòng như vậy, đều sẽ không nhịn được muốn nhìn xem chuyện gì xảy ra.
Nhưng mệnh lệnh của tiên sinh, dù sao cũng không thể chống lại.
Thím Lý không có làm khó cô, chỉ khẽ gật đầu.
Theo thím Lý đi xuống lầu, Kiều Luyến tiến vào trong nhà ăn, bắt đầu ăn sáng.
Lúc ăn cơm, thím Lý muốn nói lại thôi.
Kiều Luyến biết bà muốn nói cái gì, thế nhưng những lời kia, lại để cho cô cảm thấy khó coi.
Cho nên, ngay lúc thím Lý muốn nói chuyện, trực tiếp đứng lên: "Thím Lý, tôi ăn no rồi, đi ra ngoài trước."
Cô lên lầu đổi quần áo, ánh mắt lại tìm đến lầu ba.
Cô dừng một chút, lúc này mới dự định xuống lầu.
Nhưng vừa nghiêng đầu, liền thấy thím Lý ở trong phòng khách nhìn cô.
Ánh mắt Kiều Luyến không khỏi lóe lên.
Cô cúi đầu, đi xuống lầu.
Lúc đi qua thím Lý, cuối cùng thím Lý mở miệng: "Phu nhân, chuyện hôm nay, tôi sẽ không nói cho tiên sinh."
Bước chân Kiều Luyến dừng lại, nhìn về phía thím Lý.
Thím Lý thở dài: " Nhưng đó là phòng tuyến cuối cùng của tiên sinh. Đã từng có giúp việc đi lên, hiếu kỳ, bị tiên sinh phát hiện, nổi trận lôi đình, đuổi người đi."
Kiều Luyến nắm lấy nắm tay, khẽ gật đầu, trực tiếp đi qua người bà.
Thẳng đến khi đi ra khỏi cửa biệt thự, cuối cùng Kiều Luyến cảm giác không thấy ánh mắt thím Lý, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó cô cúi đầu nhìn đồng hồ, đã tám giờ sáng.
Đi đến ven đường, đánh xe, đi tới nơi thi đấu.
Hôm nay, chiến đội Q bọn họ, sẽ tiến hành thi đấu chọn lựa vòng thứ hai.
Cuộc so tài vòng loại, cô có lòng tin tiến vào tranh tài chính thức.
Nhưng thân là huấn luyện viên, đương nhiên nhất định cô phải ở đấy.
Vô luận trong nhà xảy ra chuyện gì, đối với tranh tài, cô cũng cần lấy ra thái độ nghiêm túc.
Năm người Tô Bành Hạo đã đến, đang hoạt động ngón tay, chuẩn bị tranh tài.
Trông thấy Kiều Luyến, động tác Tô Bành Hạo dừng một chút, rồi nghiêng đầu đi.
Sự tình lần trước không có giải thích cho họ, cho nên lúc này, thái độ của Tô Bành Hạo đối với cô, chỉ sợ cũng không có đổi mới.
Kiều Luyến không xem trọng.
Bởi vì thi đấu chọn lựa, cho nên số trận tranh tài khá nhiều.
Tổng thể nhóm Q bọn họ, là thua ít thắng nhiều, ổn định tràng diện.
Chờ đến khi tranh tài kết thúc, đã là năm giờ chiều.
Kiều Luyến đang định đưa mấy người về biệt thự, lại chợt phát hiện, không thấy Tô Bành Hạo.
Lão tổ Bạch Cốt nói: " Tranh tài kết thúc, tôi nhìn thấy Tử Tiên Tử gọi cậu ta lại."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.