Kiều Luyến ở bên cạnh nhìn chằm chằm, Tống Nguyên Hi quan tâm Hạ Diệp Hoa không giống làm bộ.
Mà xảy ra chuyện, con bé cũng xác thực không có gọi điện thoại cho Hạ Diệp Hoa.
Cho nên, dù là kẻ xấu đến đâu, đều có xương sườn mềm của mình.
Hạ Diệp Hoa thực tình tốt với con bé mà con bé đối với Hạ Diệp Hoa cũng là thật tâm.
Hạ Diệp Hoa nghe được Tống Nguyên Hi nói, cảm thán một câu: "Con đã như vậy, không cần lo lắng cho ta, hiện tại ta không có chuyện gì, thân thể khỏe mạnh cực kỳ!"
Nói xong câu đó, vừa nhìn ra phía sau lưng: "Tiểu Kiều, mau đưa hộp cơm giữ ấm tới, ta đổ canh ra, thừa dịp còn nóng, tranh thủ thời gian uống."
Nghe nói như thế, Tống Nguyên Hi nhìn ra cửa, lúc này mới phát hiện, Kiều Luyến cũng tới.
Trông thấy Kiều Luyến, con bé hơi sững sờ, vừa mới khiếp nhược liền biến mất.
Liền giống như con nhím, toàn thân đề phòng, mang lên cho mình một tầng bảo vệ.
Kiều Luyến gặp bộ dạng này của con bé, không nói gì, đi lên phía trước, đưa hộp giữ ấm cho Hạ Diệp Hoa.
Hạ Diệp Hoa liền đổ canh ra, đưa cho Tống Nguyên Hi: " Nguyên Hi, uống lúc còn nóng."
Tống Nguyên Hi vừa mới bộc lộ thật tình, giờ phút này cảm giác bị áp chế thật sâu, nhìn canh kia chằm chằm, khẽ gật đầu.
Con bé cúi đầu, nhìn canh chằm chằm, nước mắt một giọt một giọt lăn xuống.
Con bé cắn môi, đột nhiên nghẹn ngào.
Hạ Diệp Hoa trông thấy con bé có bộ dạng này, hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577132/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.