Kiều Luyến nắm chật nắm tay, liền thấy Tống Nguyên Hi tiến lên một bước, híp mắt mở miệng nói: "Kiều Luyến, cô tốt nhất chủ động rời khỏi, bời vì vô luận như thế nào, cô cũng không sánh nổi chị tôi!"
Nói xong những lời này, khóe miệng Tống Nguyên Hi liền mỉm cười.
Nhìn lấy mặt Kiều Luyến trong nháy mắt trở nên tái nhợt, đáy lòng của con bé mừng thầm: Thương tâm sao? Tuyệt vọng sao? Thống khổ sao? Thế nhưng là, những điều này còn không đủ!
Nhưng lại tại lúc con bé nghĩ Kiều Luyến nhất định sẽ thất hồn lạc phách, đã thấy Kiều Luyến bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Sắc mặt chấn kinh chợt biến mất, tiếp đó Kiều Luyến nhàn nhạt mở miệng: "Thì ra chị cô là mối tình đầu của Thẩm Lương Xuyên a..."
Tống Nguyên Hi sững sờ.
Chỉ thấy ánh mắt cô một mảnh thư thái.
Kiều Luyến lạnh nhạt thậm chí mang theo đạm mạc nhìn con bé, câu nói trước giống như còn mang theo cảm thán, câu tiếp theo liền trở nên lý trí không tưởng nổi: "thể này có quan hệ gì tới tôi?"
Tống Nguyên Hi nghe nói như thế, trong nháy mắt ánh mắt hiện lên một vòng điên cuồng: " làm sao không quan hệ tới cô, cô..."
Câu nói kế tiếp, vẫn suy nghĩ đến lời cảnh cáo lạnh như băng của Thẩm Lương Xuyên, lời nói cứ thế nghẹn trong cổ họng.
Con bé đến bây giờ còn nhớ kỹ, lần trước anh Lương Xuyên qua đoàn làm phim tìm mình, lúc gần đi nói câu nói sau cùng: "Chuyện đã qua, anh không muốn để cho tiểu Kiều biết."
Ánh mắt anh thời điểm đó, mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577126/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.