Kiều Luyến lẳng lặng đứng ở ngoài cửa, nghe đối thoại bên trong.
Hai người hẳn là nói chuyện được một lúc, đề tài cũng không quá thoải mái.
Thời điểm cô đi tới, vừa vặn nghe được tiếng Thẩm Lương Xuyên đè thấp lạnh lẽo mang theo sát khí: "... Tống Nguyên Hi!"
m thanh của Tống Nguyên Hi phát run, lại quật cường mở miệng: "Anh Lương Xuyên, em làm sai sao? Cô ta không xứng ở trong câu lạc bộ!"
"Cô ấy xứng hay không, không phải em có thể quyết định!"
Tống Nguyên Hi cười lạnh: " Ai có thể định đoạt? Anh sao? Anh Lương Xuyê, có phải anh yêu cô ta hay không?"
Thẩm Lương Xuyên trầm mặc, không nói gì.
Tống Nguyên Hi lại đau khổ cười, tiếng cười kia nghe khiến trong lòng không khỏi sợ hãi: " Anh Lương Xuyên, anh quả nhiên yêu cô ta. Thật sự là buồn cười... sao anh có thể yêu cô ta? Anh còn bảo vệ cô ta như thế? Cô ta không xứng! Em chính là muốn hãm hại cô ta, em chính là muốn để cô ta không tiếp tục ở lại Thẩm gia nữ! em muốn để cô ta..."
"Đủ rồi!" Thẩm anh Lương Xuyênt ngang con bé: " sự tình lần trước, anh đã cảnh cáo em rồi."
Tống Nguyên Hi chẳng sợ hãi: "Vậy thì thế nào?"
"Anh muốn làm sao xử phạt em?" Tiếng Tống Nguyên Hi nghẹn ngào: " Anh là muốn đuổi em ra khỏi nhà lần nữa? Hay cắt kinh tế của em? Hay là tố cáo để em ngồi tù?"
Con bé mở miệng từng câu: " Anh Lương Xuyên, sự tình tám năm trước, anh quên nhưng em thì chưa!"
Con bé tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577124/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.