Kiều Luyến nhìn về phía bốn người còn lại.
Hắn là đại gia hắn là nhị gia đều là người rất ôn hòa thật thà, tuy Tô Bành Hạo ngẫu nhiên gây gổ với cô mấy câu, thế nhưng những người còn lại, dù trong lòng không tín nhiệm trình độ của cô, cũng sẽ biểu hiện ra mặt ngoài tôn kính.
Vậy mà lúc này, mấy người còn lại, đều không có phản bác Tô Bành Hạo.
Tình huống này, để Kiều Luyến hiểu.
Bọn họ đều đang hoài nghi cô.
Kiều Luyến chỉ cảm thấy nơi ngực bị đè ép một tảng đá lớn.
Cô ngậm miệng lại.
Tô Bành Hạo mắng cô một câu, giống như là tìm về lý trí, phục sinh, không hề xúc động như vậy.
Nhưng yếu thế bắt đầu, lúc này hiện ra rõ!
Kiều Luyến thấy tình huống này, nhíu mày.
Yếu thế dần dần bị kéo dài.
Lúc này, Kiều Luyến không nhịn được hô tạm dừng.
Đừng nói Tô Bành Hạo, đến hắn là đại gia, hắn là nhị gia đều bị chèn ép đỏ mắt.
Bời vì tạm dừng, Tô Bành Hạo còn ngẩng đầu lên, hung hăng nhìn cô một cái: "Kêu tạm dừng cái gì? Chúng ta ta sẽ có hi vọng thắng!"
Kiều Luyến không nói chuyện, ngược lại trong năm người, chỉ cô gái duy nhất: " Lão tổ Bạch Cốt" đứng lên: "Chúng ta vào nhà vệ sinh một chút."
Lão tổ Bạch Cốt từ phòng vệ sinh trở về, tiếp tục tranh tài.
Có lẽ là qua thời gian nghỉ ngơi, mọi người khôi phục lý trí.
Một đám người nhanh tróng điều chỉnh chiến lược.
Lấy bảo vệ mình là điều kiện tiên quyết, thủ làm chủ.
Trò chơi chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577119/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.