Kiều Luyến nghe đến đó hơi sững sờ.
Rõ ràng Thẩm Lương Xuyên từ đoàn làm phim của Tống Nguyên Hi đi ra, có thể có chuyện gì?
Cô chần chờ mới "vâng" một tiếng.
Hạ Diệp Hoa chỉ đồ ăn trên bàn: "Coi như nó không may, không có lộc ăn. Hôm nay trong nhà chúng ta làm nhiều đồ ăn ngon như vậy ăn! Tiểu Kiều ăn nhiều một chút."
Nói xong, liền gắp bỏ vào trong bát của cô.
Kiều Luyến ngẩng đầu: "Cám ơn mẹ."
Hạ Diệp Hoa cười: " Khách khí với tôi cái gì? Nhìn các con ăn ngon, ta mới vui vẻ."
Kiều Luyến nghĩ đến lời thím Lý nói, không có Tống Nguyên Hi ăn cơm, lượng cơm Hạ Diệp Hoa ăn đều giảm xuống.
Thế là, Kiều Luyến cúi đầu, bắt đầu ăn từng ngụm từng ngụm.
Thừa dịp gắp thức ăn, còn mở miệng với Hạ Diệp Hoa: "Mẹ, đồ ăn ăn thật ngon, mệ cũng ăn nhiều một chút!"
"Ai!"
Cả xúc ăn cơm sẽ bị lây nhiễm.
Quả nhiên, Hạ Diệp Hoa nhìn cô ăn ngon như vậy, tâm tình cũng khá hơn.
Một chén nhỏ cơm ăn sạch, lại còn nói với thím Lý: "Lấy thêm nửa bát."
Thím Lý tiếp nhận bát, cười nói: " phu nhân không phải đã nói, buổi tối chỉ ăn sáu phần, nếu không sẽ bỏ ăn."
Hạ Diệp Hoa lập tức do dự.
Kiều Luyến liền mở miệng: " Không có chuyện gì, mẹ, chút nữa ăn xong, chúng ta tản bộ, tiêu cơm một chút là được! Dù sao không có Thẩm Lương Xuyên, con cũng nhàm chán!"
Hạ Diệp Hoa trừng thím Lý một chút: "Đã nghe chưa? Nhanh đi xới cơm cho tôi!"
Bộ dạng kia, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577109/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.